Ta Là Chí Tôn

Chương 1012 : Đây chính là số mệnh

Ngày đăng: 09:12 30/04/20


- Vân tiểu tử, sao ngươi làm được như vậy? Ta không tin tất cả đám tiểu tử này đều có năng lực gặp qua là không quên được!



Con mắt Đổng Tề Thiên như muốn trừng rớt ra ngoài.



- Cái này thực sự không phải công lao của ta, ta chỉ đem công pháp chiêu thức tỉ mỉ truyền cho bọn nó, còn bọn nó có thể học nhanh như vậy, đại khái chỉnh bởi trước đó bọn hắn từng chịu quá nhiều khổ sở, vừa rồi ta lại cho bọn hắn áp lực quá lớn. Đến mức tất cả bọn nó đều tập trung tất cả tinh thần hấp thu truyền thụ, như vậy nào có lý không nhớ được.



Vân Dương nói rất có lý, kỳ thực lại không phải thật.



Nguyên nhân chân chính của kỳ tích này, chính là Lục Lục, Vân Dương để Lục Lục cẩn thận phân biệt tư chất của mỗi người, sau đó lựa chọn công pháp trúc cơ phù hợp nhất, sau đó lại dựa trên đặc điểm của mỗi người, truyền thụ đao pháp kiếm pháp thích hợp nhất…



Riêng chuyện này đã có thể giúp đám nhỏ làm ít công to, chớ nói chi trong quá trình truyền thụ, Lục Lục còn bí mật phóng thích tinh thần lực, giúp đám nhỏ ghi nhớ, càng có năng lực suy một ra ba, nghe một lại hiểu mười.



Nhưng điểm này liên quan tới bí mật lớn nhất của Vân Dương hắn, không thể nói ra cho Đổng Tề Thiên.



- Kỳ thực ngươi có thể sử dụng ngọc giản ghi lại, sau đó trực tiếp để ngọc giản truyền vào trong thức hải đám nhỏ, như vậy chẳng phải càng đỡ tốn công hơn sao?



Đổng Tề Thiên hỏi.



- Đỡ tốn thời gian, thường đồng nghĩa với việc khó mà đạt tới hiệu quả tốt nhất, thực sự làm như thế, rất dễ tạo thành tình huống cơ sở không bền vững, nhận biết thiếu hụt.



Vân Dương nói:



- Bởi như vậy, chẳng khác nào còn chưa cạnh tranh, đã xuất hiện khác biệt cơ bản, hiện ta muốn cho bọn nó một cảm giác: Mỗi một bước tiến lên, đều cần dùng tới toàn bộ lực lượng mới làm được, mới có thể có thành tựu. Có như thế, đám tiểu quỷ này mới có thể càng liều mạng cố gắng, một đi không trở lại.



- Lấy thần thức đưa vào ngọc giản, không thích hợp cho tình huống trước mắt, phương thức thích hợp nhất trước mắt, chính là để bọn nó dùng cố gắng của mình thu hoạch cơ hội…



Vân Dương nói:



- Tại Cửu Tôn phủ, không tồn tại việc không làm mà hưởng, càng sẽ không có bất cứ chiếu cố đặc biệt nào, nhất định phải dùng cố gắng của bản thân mà thu hoạch lợi ích. Những kẻ không cố gắng, hoặc không đủ cố gắng, sẽ chỉ rơi vào kết cục bị đào thải.



Đổng Tề Thiên im lặng không nói.



Phương thức của Vân Dương có thể nói là tàn khốc cực đoan, thế nhưng chỉ những môn nhân đệ tử được dạy như vậy, trong tương lai, mới có thể hướng tới mục tiêu… đệ nhất!



Hơn nữa mỗi lần cạnh tranh đệ nhất, phía sau vẫn có một đám người tâm cao khí ngạo không cam rớt sau, dưới không khí cạnh tranh như vậy, coi như không muốn tiến bộ, cũng không phải là chuyện dễ dàng.



- Ngươi không lo bọn hắn sẽ tự tương tàn lẫn nhau sao?
- Được.



Đổng Tề Thiên thầm thấy thú vị, đáp ứng rất thoải mái.







Vân Dương cùng Giang Lạc Lạc đánh cược, tự nhiên là Vân Dương thắng.



Việc sau đó, Giang Lạc Lạc tự tới chúc mừng:



- Chúc mừng đại ca, cược thắng ta rồi a.



Khóe miệng Vân Dương khẽ giật giật, nở nụ cười hòa ái:



- Thắng thua chỉ là một trò chơi, nhưng ngươi lại là gia quyến thứ nhất của Cửu Tôn chúng ta, đại ca tự nhiên có lễ gặp mặt muốn tặng…



Giang Lạc Lạc nhảy cẫng lên:



- Ta muốn Tử Cực Thiên Tinh!



Vân Dương: “…”



Vốn muốn đem Tử Cực Thiên Tinh cho ngươi làm lễ gặp mặt, ngươi thắng là ngươi được, ngươi thua thì là ta thưởng, nhưng giờ ngươi thua mà còn đòi công khai như thế, trên đời có lý như thế sao?



Lạc Đại Giang đứng mọt bên, á hự không nói nên lời.



Vân Dương đua Tử Cực Thiên Tinh, lại nhịn không được mà thở dài:



- Đại Giang, mặc dù bản thân ngươi trung hậu thành thực, nhưng tìm được một thê tử như thế, cả đời này, tuyệt không lo phải chịu thiệt thòi.



Lạc Đại Giang hư hự:



- Lão đại… cái này, đều là mệnh a.



Vân Dương lập tức hết phiền muộn, nhịn không được mà cười ha ha.