Ta Là Chí Tôn

Chương 1054 : Năm bước thiên lộ

Ngày đăng: 09:13 30/04/20


Mười viên Thối Cốt đan được lấy ra, Thiên Thập Tú đưa cho các đệ tử.



Thối Cốt đan vào miệng, chẳng khác nào trâu đất xuống biển, không đưa lại bất cứ tiếng vang nào, thân thể mười người chỉ xuất hiện chấn động rất nhỏ. Đối với tu vi hiện tại của bọn hắn, dược lực viên Thối Cốt đan này, tùy tiện có thể tiếp nhận, thực sự không được tính là khảo nghiệm.



Phản ứng duy nhất, cũng chỉ là xương cốt phát ra vài tiếng động nhỏ.



Cũng sau một tiếng động kia, thanh âm bình thản của Vân Dương lại vang lên:



- Thanh Vân chi lộ, bước thứ hai.



Khuếch Mạch đan.



Khuếch Mạch đan nhập thể, mấy người bắt đầu xuất hiện thần sắc thống khổ. Nhưng cũng chỉ thế thôi, dược lực dần tan ra, sắc mặt liền nhanh chóng khôi phục bình thường. Mà mấy người tu vi tương đối cao như Tôn Minh Tú, cửa này vẫn có thể giữ được thần sắc bình ổn. Mấy người xếp bằng sau lưng Sử Vô Trần, cũng không có bất kỳ động tác gì.



Đối với đám Sử Vô Trần mà nói, bốn bước phía trước, bất kể thống khổ thế nào đều phải để các đệ tử tự mình ứng đối.



Bọn hắn chỉ cần quan tâm bước cuối cùng, thậm chí là chỉ quan tâm quá trình kết thúc, nếu tham gia quá sớm, chỉ sợ sẽ tạo thành phản hiệu quả.



Ánh mắt Vân Dương khẽ rung động.



Kinh mạch trong cơ thể đám đệ tử đang tiếp nhận dược lực của Khuếch Mạch đan, dược lực dung nhập toàn thân, tiến vào trong từng đầu kinh mạch…



Lấy sự nhạy bén của thần thức, Vân Dương có thể cảm giác được, dưới tác dụng của dược lực tràn trền, độ dày thành kinh mạch của đám đệ tử bắt đầu tăng lên, sau đó bắt đầu khuếch trương.



Dần dần, dược lực của Thối Cốt đan khi trước cùng Khuếch Mạch đan hiện tại dần hòa hợp, khiến cho kinh mạch của đám đệ tử phải mở rộng gấp đôi.



Đến mức, cả đám đỏ bừng cả mặt, từng sợi huyết mạch hiện lên khỏi da thịt, màu xanh nhạt bắt mắt.



Theo lẽ thường mà nói, tình huống này tự nhiên là chuyện tốt, tu giả, có ai mà không hy vọng kinh lạc càng rộng hơn, kinh lạc mà rộng, như vậy Huyền khí vận chuyển càng thêm thuận buồn xuôi gió, đồng thời cũng có thể triệt tiêu Huyền khí từ bên ngoài xâm nhập, nhưng mà tình huống của đám đệ tử hiện tại là nhờ áp lực của dược lực mà thành, không những không ổn định, mà còn rất yếu ớt.



Cùng lúc đó, mấy người Sử Vô Trần đồng thanh nhắc nhở:



- Bão nguyên thủ nhất, hít sâu một hơi, khí không được tiết, vận hành chín chín chu thiên, ổn định khí mạch.



Mười đệ tử ứng thanh vận công, Huyền khí tự thân vận hành trong kinh mạch mới mở rộng, kinh mạch vừa mở, tốc độ vận chuyển Huyền khí liền tăng lên tới mấy lần, chúng đệ tử nhất thời có chút sợ hãi không thích ứng…
Huyền khí đan xen với khí huyết chi lực ầm ầm bộc phát, đại biểu việc phục dụng Thanh Vân đan đã không thể nghịch chuyển!



Theo tiếng bộc phát, các bước tiếp theo lần lượt đến.



Tinh thần lực, bộc phát!



Lực lượng thần thức, bộc phát!



Linh hồn chi lực, bộc phát!



Nếu đã là một bước lên mây, nhất cử vượt qua một đại cảnh giới, đương nhiên sẽ không chỉ có mình tu vi Huyền khí tiến bộ, mà phải là toàn diện tăng lên, chỉ có Huyền khí, nào xứng nói là một bước lên trời!



- Lúc này mới vừa bắt đầu.



Trong mắt Đổng Tề Thiên chất đầy thâm trầm lo lắng, còn có thương cảm nhàn nhạt.



Vân Dương, ngươi sẽ hối hận!







Tôn Minh Tú ngồi xếp bằng, chỉ cảm thấy toàn bộ thân thể như rơi vào một mảnh tường hòa yên tĩnh, một cảm giác đè nén khó nói nên lời đột nhiên phun trào, bạo phát không tiếng động.



Mà chính ngay lúc vi diệu này, một viên đan dược yên lặng tiến vào miệng hắn.



Hắn biết đây là Thanh Vân đan, cũng chính là bước cuối cùng trong quá trình mượn ngoại lực tăng tu vi này, càng là điểm mấu chốt nhất.



Những viên đan dược trước đó, ảnh hưởng thực sự quá yếu, thậm chí khiến hắn cảm thấy dần lãnh đạm, thế nhưng viên Thanh Vân đan này vừa vào miệng, lập tức cho hắn một cảm giác hoàn toàn khác biệt.



Đan dược vừa vào miệng, lập tức hóa thành cam lộ, lại trong chớp nhoáng, cam lộ hóa thành dược lực hung mãnh tới cực điểm, tựa như một đống tuyết, đột nhiên bị ném vào lò than!



Thuận theo yết hầu, một đường vọt xuống.



Chỉ trong nháy mắt, một cảm giác ngũ tạng câu phần bao phủ lấy hắn.