Ta Là Chí Tôn
Chương 1084 : Tiếp Tục Quét Ngang (2)
Ngày đăng: 09:13 30/04/20
May mắn, hai người Trình Giai Giai cùng Lâm Tiểu Nhu mặc dù hiểm tượng hoàn sinh, nhưng vẫn chiến thắng địch nhân, toàn thân đổ máu nhưng vẫn giành chiến thắng cho Cửu Tôn phủ, sắc mặt từ tái nhợt biến thành lạnh lùng.
Trong thời gian ngắn, hai nữ nhanh chóng hoàn thành thuế biến, tuy không phải máu lạnh nhưng đã lạnh tâm!
Mặt trời lên cao.
Đám người Vân Dương cùng Sử Vô Trần ngồi uống trà trong lều vải, thái độ thản nhiên.
Chỉ vì bên ngoài đã do các đệ tử thủ hộ, do Vân Tú Tâm đến bài binh bố trận, nghênh kích môn phái đến đây khiêu chiến, dư xài.
- Ngươi là đại sư tỷ, đây chính là trách nhiệm của ngươi.
- Ngươi đến chỉ huy, ngươi đến bài binh bố trận.
- Không đủ năng lực? Không sao. Ngươi chỉ huy sai, bọn họ chết là trách nhiệm của ngươi, là ngươi vô năng hại chết bọn họ!
Vân Tú Tâm cảm thấy khẩn trương đến cực điểm, lúc nào cũng nghiêm túc, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng căng thẳng, nghiêm túc cẩn thận gần như một loại bệnh trạng. Cẩn thận nhìn mỗi tên địch nhân đến xâm phạm, tính toán thực lực mỗi người của mỗi một môn phái, sau đó cùng so sánh với sư đệ sư muội, cuối cùng còn ai bài bố trí một cách tinh vi...
- Lão đại, ngươi làm quá ác.
Sử Vô Trần hơi thương tiếc.
- Năm tháng giang hồ là vô tình nhất, muốn mau chóng trưởng thành, chỉ có áp bách ma luyện cực đoan nhất!
- Lúc này bức một chút, xem như được chim mất rừng, nhưng thực lực những môn phái kia còn yếu hơn đám người Vân Tú Tâm, cho dù lâm nguy vẫn có thể biến nguy thành an. Nhưng nếu không thừa dịp hiện tại ma luyện một chút, về sau đối mặt cao thủ các môn phái... Đây mới là tổn thất thật sự, khi đó, cho dù là chúng ta cũng không khống chế được!
Ánh mắt Vân Dương tràn đầy chắc chắn, hắn vững tin biện pháp của mình là chính xác.
...
Cho đến giữa trưa, Cửu Tôn phủ lại lại trải qua hai mươi lăm trận khiêu chiến, ngẩng đầu nhìn lên, mặt trời đỏ đã ở trên đỉnh đầu, hiện tại là lúc giữa trưa.
Trên toàn bộ quảng trường, bất cứ nơi nào cũng có máu tươi, mùi máu tươi nồng đậm tới mức làm người ta hít thở khó khăn, miệng mũi đầy rỉ sắt.
Nhưng vào lúc mặt trời treo trên đỉnh đầu, một âm thanh dị hưởng sinh ra, sương trắng phun trào trong giây lát, tất cả thi thể di hài, tất cả máu tươi, tất cả vết tích chiến đấu đều biến mất không còn.
Dường như những người kia, những thi thể di hài, máu chảy khắp nơi trên đất, căn bản chưa từng tồn tại qua.
- Ngũ Trọng sơn, quả nhiên thần dị!
Vân Dương thở dài một hơi.
Có lẽ ở trong mắt người khác, những người này có thể phục sinh, bị đưa ra ngoài.
Nhưng mà Vân Dương lại sinh ra minh ngộ, những người kia đã chết triệt để, chết không thể chết lại, chính mình lấy được nhân quả chi khí sẽ không lừa gạt, không phải người chết chân thực sẽ khó mà sinh sôi.
Tịch thu rất nhiều vũ khí, tài nguyên, thậm chí nhẫn không gian cũng không giả, tuyệt không phải hư ảo.
Những thứ này đều tồn tại thật sự, cũng nằm trong tay người chiến thắng.
Thời điểm buổi trưa đến tối, thi thể tàn chi máu tươi đầu người sinh ra lại biến mất một cách quỷ dị.
Trải qua ác chiến một ngày, hiện tại môn phái còn bảo tồn lại cũng chỉ không chiếm một trăm nhà!