Ta Là Chí Tôn
Chương 1089 : Cược?
Ngày đăng: 09:14 30/04/20
Hoắc Vân Phong:
- Không hài lòng? Không quan hệ, ta đặt Cửu Tôn phủ một bồi mười thì như thế nào! Kiểu gì? Nếu như các ngươi thắng, ta có năm mươi khối linh ngọc cực phẩm, Thương Ngô môn có ý gì, thắng mới được một chút lợi nhuận như vậy, cầu phú quý trong nguy hiểm, có phải hay không!
- Ha ha...
- Một bồi mười lăm!
- Ha ha...
- Một bồi ba mươi! Đây đã là cực hạn của ta, nếu như các ngươi còn không cá cược, coi như xong!
Hoắc Vân Phong phàn nàn nói:
- Quá nhàm chán!
Vưu Bất Năng trầm ngâm một chút:
- Một bồi ba mươi đúng không? Vậy ta cũng hào hứng đặt Cửu Tôn phủ hai khối. Bao nhiêu cũng thêm chút việc vui, ngươi là lão đại, làm huynh đệ tặng ngươi hai khối cực phẩm đã là cực hạn. Nhiều hơn thì không cấp nổi.
Đinh Bất Khả tức giận:
- Vưu Bất Năng! Ngươi làm gì đáp ứng? Ngươi nói gì? Gia hỏa không biết xấu hổ không biết thẹn hại chúng ta mất nhiều linh ngọc cực phẩm, cũng lừa trên trăm khối... Ngươi trả hết khi nào?
Vưu Bất Năng mỉm cười:
- Ngươi còn không có thấy rõ sao, gia hỏa này tất nhiên muốn kéo hai ta vào cuộc, hai khối linh ngọc cực phẩm là cái gì chứ, xem như đánh cược nhỏ di tình, đuổi ma bài bạc.
Hoắc Vân Phong mừng rỡ:
- Đinh Bất Khả, ngươi nói thẳng ngươi đánh cược hay không là được? Ngươi không cá cược là chuyện của ngươi, cũng không nên quấy rối, quấy nhiễu người khác phán đoán.
Đinh Bất Khả nói:
- Cằn nhằn, nếu Vưu Bất Năng đã cược, ta nói hắn không may chẳng khác gì không trượng nghĩa, ta liền liều mình bồi quân tử một lần, bồi tiếp Vưu Bất Năng thua hai khối cho ngươi. Nhưng có một việc phải nói trước, sau khi trở về, ngươi xuất ra Thiên Linh tửu mời chúng ta uống một trận, bằng không, ngươi không thể làm nhà cái được rồi.
Hoắc Vân Phong nói:
- Dễ nói dễ nói, một lời đã định.
Vào lúc hai người quay người đi xuống dưới, lại nghe Hồng Trường Thiên thâm trầm nói:
- Vân chưởng môn, tuy nói đao thương không có mắt, nhưng lại có thần dị ở nơi này trợ giúp, thương vong có thể miễn. Chờ đến lần này khiêu chiến kết thúc, hàng xóm hai nhà chúng ta cũng nên thân cận với nhau một chút.
Ngụ ý, nơi này không giết được ngươi, nhưng chờ đi về lại giết cũng không muộn.
Vân Dương cười ấm áp, nói:
- Cửu Tôn phủ mới thành lập, thật sự nên thỉnh giáo Hồng chưởng môn môn phái Thiên Vận Kỳ hạ phẩm một ít kinh nghiệm đối nhân xử thế, dù sao, chúng ta mới học cách nắm giữ Thiên Vận Kỳ, không khỏi luống cuống tay chân, làm trò hề cho thiên hạ...
Nghe được Vân Dương ngoài miệng khách khí, kì thực lại nói rõ Cửu Tôn phủ giao đấu với Thương Ngô môn, kết cục là tất thắng, Hồng Trường Thiên tức giận hừ một tiếng, hắn phất tay áo bỏ đi.
Vân Dương cười ha ha một tiếng, cũng quay đầu trở về bày trận.
...
- Trận chiến đầu tiên chính là trung kiên chiến, do Sử Vô Trần ra sân như thế nào?
Vân Dương nhìn tám người.
Lạc Đại Giang ho khan một cái, nói:
- Vô Trần xuất chiến, tự nhiên có thể... Lại không biết huynh đệ chúng ta còn có cơ hội ra sân sau hắn hay không...
Sử Vô Trần hừ một tiếng, kiếm ý toàn thân bắn ra. keng một tiếng kiếm minh, nhất thời đẩy Lạc Đại Giang lui ra mấy bước.
Lập tức, xoát, hắn trượng kiếm bước ra, hoàn toàn không có ý nói nhảm.
- Cửu Tôn phủ Kiếm Tôn Sử Vô Trần ở đây, vị tiền bối Thương Ngô môn nào đến đây chỉ giáo?
Sử Vô Trần vừa ra trận, kiếm khí bắn ra, mọi người nơi này run lên.
- Người này là ai? Kiếm ý thật mạnh!
Sau khi nghe giới thiệu, lập tức dẫn phát tiếng cười vang, thật lâu không thôi.
- Ta còn tưởng là ai, thì ra là Thiên Tàn Thập Tú Sử Vô Trần, Huyền Hoàng đá mài đao đại danh đỉnh đỉnh... Khó trách khó trách!