Ta Là Chí Tôn

Chương 1092 : Diễn kịch thật vất vả

Ngày đăng: 09:14 30/04/20


Phía trên Hoắc Vân Phong khẽ thở dài, nói:



- Đây chính là thằng ngu! Hắn vậy mà không có cảm giác được người khác đang cố ý yếu thế, tận lực tiêu hao nguyên khí và thể lực của hắn! Trận chiến này... Thua tuyệt không oan, không thua mới là gặp quỷ.



Sử Vô Trần mang theo sắc mặt tái nhợt quay về trận doanh Cửu Tôn phủ.



Nghênh đón hắn là ánh mắt lo lắng của các huynh đệ, kì thực đều ẩn chứa đùa cợt bí ẩn.



Lạc Đại Giang tiến lên đón, vừa thấy mặt đã nói:



- Lão nhị, ngươi xuất diễn diễn thật cực khổ nha?



Sử Vô Trần hừ một tiếng, liếc mắt:



- Bằng không làm thế nào? Lão đại đã an bài như vậy... Ta làm sao không muốn một kiếm bổ hắn, nhưng mà... Lão đại hắn không phải không nguyện ý sao?



Nhậm Ngã Hành nghe vậy cười ha ha một tiếng:



- Lão nhị, ngươi tự mình cảm thụ, cảm giác chân thật nhất, thực lực Tưởng Kính Phi đạt tới tiêu chuẩn gì?



Sử Vô Trần hừ một tiếng nói:



- Nhìn thực lực của hắn, nói chung cũng chỉ đạt tới tiêu chuẩn Thánh Giả nhị phẩm đỉnh phong. Nếu không phải lão đại liên tục khuyên bảo vận dụng chiến thuật, ta một kiếm đã chém hắn thành tro bụi.



Tất cả mọi người cười ha ha một tiếng, cũng mỉa mai ai đó tự biên tự diễn, ngược lại nhao nhao vỗ vai Sử Vô Trần, khen không dứt miệng:



- Lão nhị! Đúng là lão nhị tốt!



Sử Vô Trần hừ một tiếng ngẩng đầu lên.



Lập tức hồ nghi quay đầu:



- Các ngươi... Tại sao không gọi ta là Nhất Đà rồi?



Đám người chân thành nói ra:




- Còn có thể giả sao, ta từng tận mắt nhìn thấy!



Vân Dương cười ha ha một tiếng.



Lạc Đại Giang nhất thời hồi phục tinh thần phấn chấn, vui mừng khôn xiết nói:



- Đã như vậy, không sao, ta cũng nên đi.



- Đi thôi.



Lạc Đại Giang vác đao, nhảy xuống!



- Cửu Tôn phủ Đao Tôn Lạc Đại Giang chuyên tới lĩnh giáo!



Hai bên khán đài, lúc này đều là âm thanh xì xào bàn tán.



- Tại sao lại là một trong Thiên Tàn Thập Tú, Cửu Tôn phủ thật thú vị.



Trên đài cao, Hoắc Vân Phong bật cười:



- Hai Thiên Tàn Thập Tú lần lượt hiện thân, nếu lại thêm mấy người chẳng lẽ Cửu Tôn phủ là trại tập trung đá mài đao nổi danh Huyền Hoàng giới sao?



Đinh Bất Khả nói:



- Đại ca không nên coi thường Thiên Tàn Thập Tú, mười người này thân là đá mài đao đã nhiều năm, nhưng không có bất kỳ một người nào nửa đường chết yểu, chuyện này đúng là quá kỳ lạ, mấy người này, ngoại trừ thực lực bản thân không tầm thường, đã có chiến lực cao tầng Thiên Vận Kỳ hạ phẩm, càng có kinh nghiệm chiến đấu phong phú tới cực điểm gia trì. Nếu quả thật tập hợp với nhau tạo thành môn phái, chẳng khác gì một bó đũa tụ tập với nhau, thực lực tổng hợp của nó tuyệt đối không thể khinh thường. Điểm ấy vừa trận đấu vừa rồi là bằng chứng tốt nhất, một khi Cửu Tôn phủ thu được Thiên Vận Kỳ, chỉ sợ như khốn long thăng thiên.



Hoắc Vân Phong nói:



- Ừm, lời ấy thật có lý, nhưng nếu nói như vậy, Cửu Tôn phủ vừa mới thành lập, người mạnh nhất trong đó chín thành chín không phải là phủ tôn Vân Dương sao? Dựa theo tư liệu trong tay chúng ta biểu hiện, tiểu tử kia chính là tuyển tài chi tuyển hạ giới phi thăng, nhưng tu vi tuyệt đối không quá cao, chí ít không phải là đối thủ của kẻ nào trong Thiên Tàn Thập Tú, dùng việc này mà suy luận, chẳng khác Vân Dương yếu hơn những kẻ khác? Ta thật không tin!



Vưu Bất Năng nói:



- Chắc chắn sẽ không như vậy, môn phái bình thường truyền thừa đã lâu, chưởng môn nhân đều là hạng người lão luyện thành thục gìn giữ cái đã có, tu vi chưa hẳn siêu quần bạt tụy. Nhưng mà làm người sáng lập một môn phái, lại nhất định là hạng người kinh tài tuyệt diễm, sao có thể là kẻ yếu được, ở trong đó tất đối có kỳ quặc!