Ta Là Chí Tôn

Chương 1099 : Vân Tú Tâm xuất chiến (2)

Ngày đăng: 09:14 30/04/20


Đại đệ tử Thiên Sơn môn Hàn Không Quần sắc mặt nghiêm túc, nói:



- Cửu Tôn phủ có triển vọng mà đến, nghĩ đến sẽ không vô duyên vô cớ phái đệ tử tầm thường xuất chiến, nhất định là có dụng ý, chúng ta không thể bị bề ngoài lừa gạt. Trận chiến này, không thể khinh địch.



Hàn Không Quần nói rõ như thế, quả nhiên về công về tư đều phải do đệ tử chưởng môn như hắn xuất chiến.



Các đệ tử khác bĩu môi, ngươi làm ra vẻ đạo mạo như vậy cho ai nhìn?



Chúng ta đều là người một nhà, người trong nhà biết chuyện nhà mình nhất, người nào không biết Hàn Không Quần ngươi chính là quỷ đói trong sắc dục? Hận không thể kéo mỗi nữ tử xinh đẹp vào trong chăn. hiện tại còn bài ra tư thế hiên ngang lẫm liệt...



Nói không phải muốn đi chiếm tiện nghi, ai mà tin?!



Thật khinh bỉ!



Đỗ Dương Phàm nói:



- Ừm, vậy thì do Không Quần xuất chiến đi. Đúng như như lời ngươi nói, nếu Cửu Tôn phủ phái ra tiểu nha đầu này tham chiến, như vậy tất có lý do, tuyệt đối không thể sơ ý chủ quan, trận chiến này phải tất thắng!



Hàn Không Quần nở nụ cười vui vẻ, nói:



- Đệ tử tuân mệnh, chắc chắn sẽ dùng toàn lực ứng phó, không có nhục sứ mệnh.



Cảm thấy lần này kiếm lời lớn.



Trận chiến này quả thật mấu chốt, một hồi có thể dương danh lập vạn trước mặt anh hùng thiên hạ không cần nói nhiều, nói không chừng còn có thể thu được phương tâm của tiểu mỹ nhân... Nếu không được, ta có thủ hạ lưu tình hay không, tiểu nha đầu này cũng không thể không biết nha.



Mỹ nhân bại hoại như thế, dù thế nào cũng không thể bỏ qua!



Tiểu nha đầu này thật dễ nhìn... Nếu có thể ôm thân thể nho nhỏ này, kéo, ban đêm... Tinh tế hưởng thụ, một tấc một tấc... Thật non!



Hàn Không Quần cảm thấy suy tư vô hạn, hắn bước đi, chắp hai tay sau lưng, lăng không dậm chân, tay áo đón gió, tiêu sái tới cực điểm bay lên.



Hàn Không Quần thi triển khinh công không tầm thường, toàn bộ thân hình tung bay trên không trung, dường như lòng bàn chân có cái gì đó nâng lên, lại phối hợp dáng người cao, tóc đen phiêu đãng, khuôn mặt như quan ngọc, mũi như huyền đảm, mắt hai mí, gương mặt hình chữ nhật, ánh mắt ôn nhuận, nhu hòa. một bộ đồ đen, càng hiển lộ phong thái tiêu sái tới cực điểm.



Vân Dương khen:
- Tú Tâm sư muội thật khôi hài, ha ha, thật khôi hài.



Vân Tú Tâm càng không kiên nhẫn được nữa, nàng rút trường kiếm ra, nói:



- Bắt đầu đi.



Hàn Không Quần cười tủm tỉm cầm chuôi kiếm, nói:



- Tú Tâm sư muội, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?



Vân Tú Tâm tức giận nói:



- Ngươi làm gì thế, rốt cuộc cùng có đánh hay không? Nói lời vô dụng làm gì?



Hàn Không Quần cười tủm tỉm:



- Nói chuyện trước có liên quan gì, chờ chút lại phân thắng bại cũng không muộn nha.



Vân Tú Tâm liếc mắt, nói:



- Ta không có thời gian nhàn rỗi, ngươi không đánh thì ta đánh!



Lời còn chưa dứt, trường kiếm xoắn ra kiếm hoa, thân thể cũng bay lên theo, trong tình huống kiếm quang bộc phát đột ngột, hoa hóa sinh trong kiếm, hóa thành một đạo lưu tinh lộng lẫy, bay ngang qua bầu trời.



Quang mang lóe lên một cái rồi biến mất, cũng không thấy nữa!



Vân Tú Tâm đã động thủ, Hàn Không Quần bên kia vẫn tạo hình. Đôi mắt của hắn sáng ngời, thần sắc trong mắt ôn nhu ấm áp tới cực điểm, tay áo bồng bềnh, rất có phong phạm thần tiên.



Chỉ riêng dáng dấp này, chỉ sợ đại cô nương tiểu tức phụ bình thường sẽ nhìn chằm chằm, ôm ấp yêu thương tự tiến cử giường chiếu.



Trên thực tế, Hàn Không Quần trước kia dựa vào vẻ ngoài này, đã bỏ rất nhiều giai nhân vào trong túi.



Nhưng lúc này, trận này, Hàn Không Quần lại tính sai một chiêu, cho nên thua cả bàn…