Ta Là Chí Tôn
Chương 1161 : Tự nhiên đâm ngang!
Ngày đăng: 09:15 30/04/20
Giang Lạc Lạc ở phía sau, vui mừng thấp giọng giới thiệu:
- Đây là chưởng môn sư bá của ta… đây là sư phụ của ta, đây là sư thúc của ta… đây là sư thúc tổ…
Vân Dương đầy vẻ thụ sủng nhược kinh, tiến lên một bước, khom người thi lễ:
- Ai nha nha, Bình chưởng môn là trưởng bối của chúng ta, lẽ ra phải để ta qua bái kiến mới phải, lại mất công chư vị tiền bối tới đây, thực sự… thực sự thất lễ, thực sự thất lễ.
Sắc mặt Bình Tung Nguyệt cùng Cam Thiên Nhan lập tức cười như hoa.
Thái độ Cửu Tôn phủ với Phượng Minh môn, rõ ràng khác với các môn phái khác.
Xem ra tác dụng của Lạc Lạc không nhỏ.
- Vân chưởng môn quá khách khí, mọi người đều là người một nhà, nào có gì mà thất lễ.
Sau lời của Vân Dương, ánh mắt Bình Tung Nguyệt cùng Cam Thiên Nhan nhìn bọn hắn cũng càng thêm thân cận.
- Đây là Cửu Tôn phủ thứ tôn, Kiếm Toon Sử Vô Trần, đây là… ha ha ha… Đại Giang, tiểu tử ngươi sao còn không qua bái kiến chư vị tiền bối!
Vân Dương cười hô.
Lạc Đại Giang tiến tới một bước:
- Lạc Đại Giang bái kiến Bình chưởng môn, bái kiến Cam tiền bối… bái kiến…
Từ bé tới giờ, Lạc Đại Giang chưa từng phải khom lưng chào nhiều người như vậy. Lần này phải “Bái kiến” đám chưởng môn Phượng Minh môn, nhưng lòng lại đầy vui vẻ.
Trở ngại giữa hắn cùng Lạc Lạc, rốt cục cũng không còn.
Bình Tung Nguyệt vui mừng nhìn Lạc Đại Giang, đánh giá từ trên xuống dưới:
- Vẫn là ánh mắt của Lạc Lạc tốt, mắt sáng như đuốc, Đại Giang, trước đó bản chưởng môn nhìn nhầm ngươi. Đại giang, chớ trách chúng ta mắt mờ, có mắt không thấy kim ngọc.
Đệ tử Cửu Tôn phủ người ta xông lên, chưởng môn quát một câu liền lui lại, ngoan ngoãn như mèo con, một tiếng cũng không dám nói, thậm chí thở mạnh cũng không.
Thế nhưng nàng quát một câu… đệ tử của nàng lại làm như không thấy, tiếp tục xông lên…
Vừa nhìn lập tức phân cao thấp, thực chẳng khác nào tát vào mặt của nàng!
- Làm càn!
Không chỉ Bình Tung Nguyệt, Cam Thiên Nhan cũng thấy mất mặt không thôi, cách làm của Tề Liệt hiện tại, căn bản biến Giang Lạc Lạc thành một phần thưởng, người nào thắng người đó lấy, đem Giang Lạc Lạc đặt ở đâu, đem sư tôn của Giang Lạc Lạc đạt ở đâu?!
Một bên, chưởng môn Đại La phái Hà Sơn Tùng cười ha ha, lấy lòng:
- Môn hạ của Vân chưởng môn, quả thực là kỷ luật nghiêm minh, Hà mỗ bội phục. Đệ tử quý phủ quả có tu dưỡng cực cao, Hà mỗ thực sự ngưỡng mộ.
Câu nói này, chẳng khác nào hung hăng tát vào mặt Bình Tung Nguyệt một cái.
Đệ tử Cửu Tôn phủ có giáo dưỡng, cũng tức là nói… đệ tử của Bình Tung Nguyệt không có giáo dưỡng.
Lập tức muốn nổi bão!
Nhưng Vân Dương đã tiến lên trước một bước, nhìn Tề Liệt, hòa hòa khí khí nói:
- Xin hỏi vị này là…?
Bình Tung Nguyệt đen mặt lại, nhịn lửa giận sắp bộc phát, nói:
- Đây là liệt đồ… khụ khụ, hôm nay hắn đại biểu bản môn xuất chiến, Nguyên khí tổn hại, khiến đầu óc có chút hỗn loạn… đại khái cũng không biết bản thân đang nói gì. Tề Liệt, còn không tranh thủ bồi tội với Vân chưởng môn!
Bình Tung Nguyệt thuần túy nói bậy, mạnh mẽ muốn tìm bậc thang cho đệ tử xuống đài, dù sao Tề Liệt cũng là truyền nhân y bát của nàng, nếu thực sự có thể, nàng cũng không muốn từ bỏ.
Cho dù sau chuyện hôm nay, Tề Liệt đã không còn tư cách kế thừa vị trí chưởng môn Phượng Minh môn, nhưng cũng là một lá bài tẩy của Phượng Minh môn, nếu có thể cứu vãn lại, vẫn nên cứu vãn thì hơn!