Ta Là Chí Tôn
Chương 1164 : Phúc lợi (3)
Ngày đăng: 09:15 30/04/20
Theo miêu tả của Vân Dương, trước mắt đám người như xuất hiện một cao nhân ẩn thế, hoàn toàn không để ý tới tục sự, cười nhìn hoa nở hoa tàn, tĩnh quan vân quyển vân thư…
Hà Sơn Tùng thận trọng nói:
- Vân chưởng môn, xin hỏi danh hào của lệnh sư?
Vân Dương nói:
- Sư phụ ta, họ Kỷ. Nói ra thật xấu hổ, lão nhân gia cũng ít đề cập tới chuyện quá khứ, thân truyền đệ tử như ta, cũng không biết quá nhiều.
Sắc mặt đám người lập tức ngưng trọng.
Đại năng kinh thiên động địa như vậy, sao lại có thể là người không có danh hào?
Càng không muốn nói rõ, chỉ sợ bản thân càng là tồn tại cao mình, đại năng siêu phàm nhập thánh.
- Mọi người đều biết, Vân mỗ từ hạ giới phi thăng lên, phân nửa không biết thời gian ta nhập đạo rất ngắn, khi ta ở vị diện của bản thân, thời gian tu hành chỉ có ba năm, cũng chính là lão nhân gia dạy bảo ta ba năm, để ta có tư cách lên Huyền Hoàng giới… còn sau khi đến Huyền Hoàng giới, ta thành lập môn phái, lão nhân gia lại nhanh nhẹn chạy tới…
Vân Dương tiếp tục mê hoặc, có thể khoa trương bao nhiêu thì khoa trương bấy nhiêu:
- Kỳ thực… hiểu biết của ta với sư phụ cũng không nhiều…
Nói xong, còn thở dài một cái.
- Tất cả đều là cơ duyên của Vân chưởng môn a, bất thế cơ duyên a.
Hà Sơn Tùng gật gật đầu, nghiêm khắc nhìn qua sư muội của mình.
Ngươi cũng đừng gây sự nữa mà!
Chẳng may thực sự câu dẫn được Vân Dương, thứ mà chúng ta sẽ phải đối mặt, là nộ hỏa của một vị đại năng siêu cường đó, đây là tồn tại có thể tùy tiện đi qua vị diện, ngươi muốn chết thì cứ nói thẳng, nhưng dính đến bản môn, không được…
Vu sư muội vẫn có chút không cam tâm, lẩm bẩm nói:
Nhưng, cơ hội mà Bình Tung Nguyệt nói là gì?
Đang nghĩ, đã nghe thanh âm Phác Đức Song truyền tới.
- Vân chưởng môn, chúc mừng các ngươi thành công tấn cấp, mời xuất lĩnh môn nhân đệ tử, tới đài cao một chút.
Chưởng môn các phái còn trên đường rời đi, đều lộ ra một ánh mắt hâm mộ ghen tỵ.
Có mấy người thở dài một hơi, cơ hội như vậy, bọn hắn chưa từng được gặp a…
Chỉ nghe nói trong truyền thuyết, không nghĩ tới, hôm nay lại có người đạt được, đạt được thành tựu như vậy…
- Kỳ tích, rốt cục xuất hiện. Chỉ có điều, chúng ta không biết, đến cùng là phúc lợi gì…
- Đúng vậy a… Cửu Tôn phủ, xem ra nhất định sẽ nhất phi trùng thiên.
- Hiện tại nếu đi dò xét…
- Im lặng!
- Đồ ngu, dò xét sơn môn Cửu Tôn phủ, có thể giúp chúng ta hả giận nhất thời. Nhưng đám Vân Dương vẫn còn, Thiên Vận kỳ sẽ không biến mất! Làm chuyện gì cũng phải động não một chút!
- Đúng đấy, chúng ta với Cửu Tôn phủ không oán không cừu, tự nhiên đi chọc phiền toái này làm gì?
- Nếu thực sự không dò xét gốc gác của Cửu Tôn phủ, chờ đến khi đám Vân Dương mượn cơ duyên này mà tăng mạnh… ngươi muốn động thủ cũng còn được sao… nơi này đã tụ tập tất cả tinh anh Cửu Tôn phủ, ngươi chỉ hủy diệt sơn môn Cửu Tôn phủ thì có tác dụng gì?!
- Nói cũng đúng, chúng ta vẫn nên yên lặng theo dõi kỳ biến đi.
- Không cần ngươi quan tâm. Việc này, tự có Thất Tinh môn đi làm, bọn hắn cùng Cửu Tôn phủ mới là thù không đội trời chung…
- A a a…