Ta Là Chí Tôn
Chương 1171 : Các ngươi dám mắng ta! (2)
Ngày đăng: 09:15 30/04/20
Thời gian dài như vậy, một mực bị kìm nén!
Chỉ khi xem đám tiểu tử Cửu Tôn phủ trưởng thành, mới có thể vui mừng một chút.
Nhưng vui mừng thì sao, kìm nén trong lòng vẫn luôn tồn tại, chưa từng được phát tiết ra!
Thế nhưng cái Cửu Tôn phủ chết tiệt này, có chỗ nào để phát tiết sao.
Tìm ai?
Cho dù là Vân Dương, cũng không để chống nổi một bàn tay của hắn…
Giờ Thất Tinh môn tự tới cửa tìm chết, với Đổng Tề Thiên mà nói, thực như nắng hạn gặp mưa rào.
Xem như tìm được chỗ phát tiết!
Cơ hội trời cho như vậy, sao có thể để Bình Tiểu Ý cùng Quách Noãn Dương ra tay trước, phá cơ hội của hắn?
Đám Thất Tinh môn bên ngoài chờ hồi lâu, đang do dự muốn cường công Cửu Tôn phủ, lại đột nhiên thấy nồng vụ nơi sơn môn đã biến mất, sao đó sơn môn liền mở rộng.
Cùng lúc đó, một cỗ linh khí tinh thuần tới cực điểm phun ra.
Đám Thất Tinh môn mới hít một hơi, lập tức cảm thấy toàn thân thư thái, cả người như nhẹ bớt mấy cân.
- Quả là bảo địa!
Đám người Thất Tinh môn như thấy hồi sinh, không chút do dự mà vọt tới.
Đám Cửu Tôn phủ này thực ngu xuẩn, hộ sơn đại trận này tinh diệu vô luân, bọn hắn khó mà xông vào được. Coi như có thể xông vào, cũng cần phải có thời gian rất lâu, nếu chẳng may đám Vân Dương trở về, ngược lại chính là ác mộng của bọn hắn!
Thế nhưng, người trong Cửu Tôn phủ lại chủ động mở ra, thực sự cho rằng bọn hắn vào được sẽ thủ hạ lưu tình sao?!
Chỉ là nói cho có thôi, thế mà các ngươi lại tin, không phải ngu xuẩn thì là cái gì?!
Giờ Thất Tinh môn bọn hắn đạt được bảo địa này, đừng nói là đoạt lại trung phẩm Thiên Vận kỳ, dù muốn tiến thêm một bước cũng là chuyện trong tầm tay, quả là ông trời chiếu cố Thất Tinh môn a!
Có lẽ, lần bại này, không phải là ác mộng mà lại là cơ duyên, đại cơ duyên để Thất Tinh môn nhân cơ hội quật khởi!
- Bằng mấy người các ngươi, cũng dám kết nhân quả với ta?!
Đám người: “…??”
- Các ngươi lại dám mắng ta!
Đổng Tề Thiên lớn tiếng hét, thanh sắc câu lệ:
- Các ngươi mắng ta, đã là tội không thể tha, lại thêm các ngươi mưu đồ làm loạn, miệng kêu đánh giết, muốn trộm căn cơ của chúng ta cho mình dùng, ta quyết không thể buông tha các ngươi!
Nói xong, sắc mặt lại hơi thả lỏng, tựa như tìm được cớ xuất thủ, cao hứng nhẹ nhàng.
- Lão rùa già, lão hỗn đản, lão bất tử…
Đám người liên tiếp mắng, tức đến méo miệng.
Động thủ?
Không vội.
Chúng ta người đông thế mạnh, vẫn mắng một trận cho hả giận rồi lại nói. Lão già này, hôm nay không mắng chết ngươi, chỉ một đao sao tiết được hận trong lòng.
Lão đầu nhe răng cười:
- Được được được, hiện tại các ngươi mắng ta, không ai giữ được các ngươi!
Lời còn chưa dứt, lão nhân gia đã yên lặng tiến thêm một bước.
Đại địa không huyên náo.
Sơn phong cũng không động tĩnh.
Nhưng, trên dưới Thất Tinh môn, đều như cảm nhận được đại địa rung chuyển, thiên địa càn không như đảo lộn!
Rõ ràng, hết thảy vẫn thế, nhưng trong nháy mắt lão đầu này bước lên, đã triệt để hóa thành một đại Ma Thần!