Ta Là Chí Tôn

Chương 1183 : Thất Sắc đằng (3)

Ngày đăng: 09:15 30/04/20


Đám người nhao nhao gật đầu, đối với lời Vân Dương, đám người phục tùng tuyệt đối, tuyệt không chút do dự,



Lạc Đại Giang đại biểu hỏi một câu:



- Lão đại, có phải Yêu đan không thích hợp tăng cảnh giới?



- Không sai.



Vân Dương trịnh trọng nói:



- Nếu cưỡng ép phục dụng Yêu đan tăng tu vi, tẩu hỏa nhập ma là chuyện nhỏ, ta lo lắng, sẽ xuất hiện tình trạng yêu hóa.



“Tê…”



Đám người nghe vậy cùng hít một ngụm khí lạnh, nhất là đám đệ tử, mặc đầy vẻ nghĩ mà ợ.



May mắn… chưa xúc động.



Chẳng may thực như Hồ Tiểu Phàm, cái gì cũng ăn vào bụng rồi tính, phiền phức lúc đó mới thực sự là lớn.



Vân Tú Tâm nhảy cẫng lên:



- Sư tôn, hiện tại ta đã đạt tới Tôn giả tam phẩm đỉnh phong.



Tiểu nha đầu cảm thấy bản thân tiến bộ không nhỏ, giờ phút này dương dương đắc ý.



- Ta Tôn giả tam phẩm trung giai.



Bạch Dạ Hành báo cáo ngay sau.



- Tôn giả tam phẩm sơ giai.



Tôn Minh Tú cũng nói.



- Tôn giả tam phẩm trung giai.



Hồ Tiểu Phàm a a cười cười, có chút thâm trường nhìn Bạch Dạ Hành, Bạch Dạ Hành bình tĩnh đối mặt, ánh mắt thâm thúy, thâm ý trong đó không cần nói cũng biết: Tiểu tử, tu vi tương đương cũng không có nghĩa là chiến lực ngang nhau, không phục? Có thể thử một chút!
Đám người híp mắt lại, nhìn kỹ về hướng rừng cây. Vân Dương vung tay lên, Ngô Mộng Huyễn cùng Khổng Lạc Nguyệt không nói hai lời, trực tiếp hóa thành hai đạo khói xanh, bay vào trong rừng cây.



Vân Dương đứng chắp tay, nhìn rừng cây âm u, ánh mắt bình tĩnh không chút rung động.



Chốc lát, Ngô Mộng Huyễn cùng Khổng Lạc Nguyệt cùng bay ra, sắc mặt nghiêm túc đến cực điểm.



- Có chuyện gì?



- Trong rừng có rất nhiều thi thể, chừng tới mười ba bộ liền.



Ánh mắt Khổng Lạc Nguyệt ngưng trọng chưa từng có, càng xen lẫn một tia lo lắng âm thầm:



- Là người của Hắc Sơn minh, xếp thứ năm trong hàng ngũ trung phẩm Thiên Vận kỳ.



- Trừ đó ra, không còn dị thường nào khác.



Mấy người Vân Dương nghe vậy, lập tức nhíu mày.



Không còn dị thường nào khác?



Mấy người Hắc Sơn minh chết ở đây, cái này đã là đại dị thường. Nơi này cách Ngũ trọng sơn cũng không xa, mà Hắc Sơn minh còn là môn phái có trung phẩm Thiên Vận kỳ, thực lực tổng hợp còn mạnh hơn Cửu Tôn phủ lúc trước, há có thể là kẻ yếu!



Cường giả như vậy, lại chết ở đây?



Vân Dương trầm tư:



- Người Hắc Sơn minh tới tranh đoạt Thiên Vận kỳ có hai ba người, ở đây lại chết mười ba cái?



- Không sai, hiện trường có vết tích chiến đấu kịch liệt!



Vân Dương gật gật đầu, lao vút qua, hiển nhiên là muốn xem rõ ngọn nguồn, đám người cũng nối đuôi đuổi theo.



Chỉ thấy trong rừng cây âm u, một mảnh lớn chừng mấy chục trượng đổ nát thanh không. Đại thụ bốn phía cũng lốm đốm vết tích, đều là do đao mang kiếm khí sắc bén tạo thành.



Trên mặt đất, ngổn ngang chừng mười ba bộ thi thể, mấy bộ trong đó, trực tiếp nát đến không còn hình người, tử trạng cực thê thảm.