Ta Là Chí Tôn

Chương 174 : Cạn ly, huynh đệ của ta!

Ngày đăng: 09:00 30/04/20


Thân thể run rẩy của Thiết Tranh dần dần bình tĩnh lại, cảm nhận bàn tay nhu nhược không xương trong tay mình, đột nhiên ha ha cười lớn, lớn tiếng nói:



- Các huynh đệ chiến tử, các người ở trên trời có linh, thấy được a, đây chính là chị dâu các ngươi!



- Ngày đó, Thiết Tranh ta đã thề, tất cả các huynh đệ, bất kể sinh tử, chỉ cần Thiết Tranh ta còn sống, hôn lễ này sẽ tổ chức, như vậy, rượu mừng của ta, mặc kệ là huynh đệ trên trời hay dưới đất, mỗi người đều có một chén!



- Một chén rượu này, thuộc về quân nhân Ngọc Đường!



Thanh âm của Thiết Tranh như lôi chấn, cũng như tiếng phích lịch giữa trời quang, đinh tai nhức óc!



- Một chén rượu này, thuộc về quân nhân Ngọc Đường! Nhưng một chén rượu này, cũng thuộc về quân nhân trong toàn thiên hạ!



Bốn vị lão soái tứ quốc đồng thời đứng dậy, cao giọng đáp lời.



- Hôm nay là chuyện vui lớn trong đời người, các huynh đệ bất luận sinh tử, mỗi người một chén rượu! Cái này chính là chuyện lớn của Ngọc Đường quân đội! Mà mấy lão gia hỏa chúng ta thương lượng một chút, đem cái chuyện lớn này thành thịnh sự của toàn bộ quân nhân đại lục!



- Bởi, một chén rượu như vậy... Chúng ta cũng muốn uống! Các huynh đệ chiến tử của ta, cũng muốn uống! Chén rượu này, hẳn là có phần của bọn hắn!



- Quân nhân Ngọc Đường chiến tử, chính là chết trong tay chúng ta. Mà các huynh đệ của chúng ta dưới cửu tuyền, cũng là chết trong tay quân nhân Ngọc Đường. Sinh tử là địch, âm ty và trần gian khác biệt, các ngươi uống rượu, chúng ta, cũng muốn để huynh đệ nhà mình cũng uống một chén rượu của quân nhân!



Ánh mắt Hàn Sơn Hà lôi kéo khắp nơi, như hai đạo điện quang, bắn lên trời cao:



- Làm một quân nhân, chúng ta vô số uống rượu xuất chinh, cũng vô số lần uống rượu khải hoàn. Nhưng, rượu hôm này là rượu thuộc về quân nhân, chúng ta đều chưa được uống qua.



- Bởi vì là rượu của quân nhân, chính là huynh đệ, từ cổ chí kim, không phân địch ta, không phân sinh tử.



Hàn Sơn Hà nói:



- Chén rượu như vậy, trước đó không có, sau này, phân nửa cũng sẽ không có!



- Hôm nay là hôn lễ Thiết Tranh tướng quân, cơ hội vạn năm khó gặp, bách thế không thấy.



Mấy vị lão soái đồng thời ưỡn ngực:



- Trên chiến trường chúng ta là địch!



- Nhưng, bất kể đánh sinh đánh tử thế nào cũng tốt, chúng ta là quân nhân, vĩnh viễn là tri kỷ của nhau!



- Cảm tạ Thiết tướng quân, cảm tạ huynh đệ quân nhân Ngọc Đường đẫ thúc đẩy sự kiện trọng đại ngày hôm nay!



Bốn vị lão soái, râu tóc bạc phơ, bồng bềnh trong gió, đông thời nhấc tay cúi chào.



Thiết Tranh cười ha ha:



- Các huynh đệ có thấy được a, hôm nay, người đứng trên đài cao, từng là địch nhân lớn nhất của huynh đệ chúng ta! Cũng là cừu nhân lớn nhất của chúng ta, thế mà bọn hắn lại biểu thị biết ơn từ tận đáy lòng! Lòng biết ơn này, chúng ta nhận lấy, không có chút gánh nặng nào mà nhận lấy, nhớ kỹ, nhớ rõ khuôn mặt những người này, về sau, các ngươi tùy tiện chặt xuống bất kỳ cái đầu nào, cũng là bất thế chi công, đù Phong Hầu bái tướng!



Câu nói này vừa ra, dường như đang đùa, nhưng bất kỳ ai, cũng tuyệt không cho rằng đây là một lời nói đùa!


Trong tiếng quát chói tai của Thiết Tranh, tất cả quân nhân Ngọc Đường lại lần nữa đứng dậy, cúi chào, sắc mặt tràn đầy vẻ thành kính.



Lúc này, bốn phương tám hướng đã tràn ngập mùi rượu, xộc thẳng lên trời cao.



Trước mộ quân nhân chiến tử, đã sớm có một quân nhân đứng đó trang nghiêm, cùng nhau đem rượu vẩy vào mặt đất.



- Huynh đệ, uống rượu!



- Đây là rượu mừng của đại soái, cũng là hứa hẹn của đại soái ngày đó, cũng là rượu mừng mà các ngươi xứng đáng được uống!



Mỗi một gia đình có quân nhân chiến tử, đều bưng lên một bát Anh Hùng Huyết đỏ thẫm.



Tựa như máu anh hùng, vẫn đang chảy kịch liệt.



Mỗi gia đình, một chén rượu, một lượng bạc.



Tiền không nhiều, nhưng cũng là cố gắng lớn nhất của Thiết Tranh.



Đây là đáp lễ cho các huynh đệ.



Biên cương, tương tự có vô số Anh Hùng Huyết chậm rãi rót xuống đông đảo mộ địa.



- Huynh đệ, rượu, đến rồi!



Rượu ngon đỏ thẫm như máu tươi, chạm rãi ngấm vào mặt đất, nước mắt các tướng sĩ, cũng tích tích nhỏ vào bùn đất.



- Đây là rượu mừng của đại soái, chúng ta từng nói, muốn uống say trong hôn lễ của đại soái.



- Hoàng tuyền không xa, anh linh còn ở. Huynh đệ ở bên, cùng uống một chén.



- Trên trời dưới đất, hồng trần U Minh, tâm này cùng nhịp, máu này cùng dòng.



- Huynh đệ, cạn ly!



Một trận gió thu gào thét thổi qua, cỏ tranh trên một cùng với cây cối khắp đồi núi chỉnh tề cúi đầu, cỏ dại ngàn dặm thảo nguyên đồng thời khom người.



Sóng biếc như tranh.



Chỉnh tề như vậy.



Tựa như ngàn vạn anh linh, cùng nhau tụ họp chỉnh tề, uống xong một chén rượu này, liền muốn cưỡi ngựa giương đao, chỉ chờ một tiếng kèn lệnh, tiếp tục anh dũng xông về phía trước!



Cạn ly, huynh đệ của ta!



--------------



Phóng tác: xonevictory