Ta Là Chí Tôn

Chương 279 : Khoáng cổ tuyệt kim

Ngày đăng: 09:02 30/04/20


Ít nhất, Vân Túy Nguyệt không thể làm được.



Vân Dương thậm chí còn dám chắc chắn, xem như Lăng Tiêu Túy cũng chưa hẳn có thể lấy ra nguyên liệu nấu ăn trân quý như vậy.



Nhưng... Trước mắt vẫn có người muốn gây sự, hơn nữa hắn đã ăn hết bát cháo này, nói cách khác, tuyệt không thể cứu vãn.



Cụ thể là cái gì?



Bẫy rập?!



Tựa hồ cũng không cần dùng chiêu thức xa xỉ như vậy a?



Hắn đã đến, tu vi của hắn lại không phải cao lắm, còn có Vân Túy Nguyệt ở bên cản trở, nếu còn dùng độc thì đúng là có vẻ không cần thiết, thực sự là mất quy cách!



Nhưng nếu người làm như vậy là người một nhà...



Nói thế nào cũng không hợp lý, nếu hắn thực quen một người có thể làm ra thủ bút như vậy, nhất định sẽ không thể xem nhẹ!



Bát cháo trước mắt này, nếu là hàng thật giá thật, vậy cho dù là cấp bậc như Lăng Tiêu Túy muốn làm, tin rằng không có tám mươi một trăm năm cũng chưa chắc làm được.



Càng có khả năng, là cả đời cũng không làm được!



“...”



Vân Dương cảm thấy trong đầu như một mảnh hỗn độn, trước mắt như bao bởi sương mù, đục không đầu mối, tay chân lại luống cuống, không thể ứng đối!



- Vân tiểu đệ, uống xong bát cháo, lại đến húp miếng canh, canh này nấu từ óc của Bắc Hải Thần Tiên Bạng, phối hợp với Huyền Linh Châu. Canh mới nóng hổi, có điều hơi ít một chút. Tiểu đệ không nên ghét bỏ!



Ghét bỏ?!



Nghe thấy tên nguyên liệu, hoàn toàn có cấp bậc không kém Phi Linh Ngư cùng Tinh Hoa Linh Chi vừa rồi!



Vân Dương vốn đã mở to hai mắt nhìn, lúc này lại lớn hơn một vòng, kém chút liền muốn trừng ra hốc mắt.



Lại là một món ăn vốn chỉ truyền lưu trong truyền thuyết, nếu lại phối hợp thêm món cháo vừa rồi, hỗ trợ lẫn nhau, công hiệu một cộng một bằng ba.



- Quá xa xỉ, quá long trọng.


Vân Túy Nguyệt bưng chén rượu lên.



Vân Dương nhíu mày.



Chất lượng của rượu này, thực sự quá tốt, còn tốt hơn đống đồ ăn trên bàn, càng thêm mãn ý, quả thực không gì sánh nổi, viễn siêu phạm trù thỏa mãn.



Hiện tại Vân Dương có thể xác định, cái này con mẹ nó cũng không phải bẫy rập của địch nhân, mà là một cái đại cơ duyên của cuộc đời hắn.



Mà cơ duyên này, thế mà do Vân Túy Nguyệt cung cấp!



Nhân sinh biến đổi rất nhanh, đại hỷ đại bi, nhân duyên tế hội đúng là vô thường?!



Vân Dương mặc dù không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng dù sao cũng biết, loại rượu này uống một chút thì ít đi một chút, cơ duyên như vậy, nếu buông tha, đó chính là việc tiếc nuối cả đời, lại càng đáng chết đến cực điểm!



- Rượu ngon trước mắt, Nguyệt tỷ cùng Tuyết tỷ cũng nên đổ đầy.



Vân Dương đè chén:



- Nếu các ngươi uống như vậy, chẳng phải tương đương với ta uống một mình sao, sao có thể uống vui vẻ?



Vân Túy Nguyệt cười lên:



- Tiểu đệ, ép rượu nữ nhân, cũng không phải hành vi quân tử a, nhất là ta còn là chị dâu ngươi... Càng không thích hợp, rượu này mặc dù dễ uống, nhưng hậu kình kéo dài, ngươi khẳng định muốn ta uống nhiều.



Vân Dương cười khổ vuốt sống mũi.



Có câu này, thực sự đúng là không thể khuyên tiếp, khuyên tiếp thì hắn có vẻ...



Nhưng, điểm xuất phát cũng không phải hắn muốn chuốc rượu các nàng... Mà là, cái này thật sự là đồ tốt nha!



Bỏ qua, thực rất đáng tiếc, rất đáng tiếc!



- Rượu này, ta vẫn còn có.



Vân Túy Nguyệt tươi cười xinh đẹp, nói ra một cái hiện thực khiến người rung động.



Lời còn chưa dứt, đã lấy ra một rương gỗ, bên trong đều là các bình ngọc như vậy, hơn nữa còn có tới mười bình!