Ta Là Chí Tôn
Chương 307 : Huyết mạch Phượng Hoàng?!
Ngày đăng: 09:02 30/04/20
Lão đại, không nên a!
Đông Thiên Lãnh cầu khẩn:
- Ta cũng không có cách nào khác! Đây là gia tộc đưa cho ta... Ta cũng không có biện pháp gì a. Lão đại... Cho ta một cơ hội, thử chút được chứ?
- Lăn ra ngoài! Mang theo chim của ngươi, xéo nhanh lên!
Vân Dương không nói hai lời, không chút lưu tình trực tiếp Hạ lệnh trục khách.
Ngươi đưa cái thứ này đến nhà của ta, đến cùng là có ý gì?
Muốn cho con chim này ăn, có phải ngươi còn muốn chuyển vài cỗ tử thi hôi thối đến nhà ta hay không?
Cao thủ Đông gia cũng chỉ đành câm nín.
Cái gì gọi là gia tộc đưa tới?
Từ xưa đến nay, làm gì có gia tộc nào thất đức đến mức này? Làm gì có nhà nào lại làm ra cái chuyện rảnh rỗi như vậy?
Ra ngoài nhặt Quỷ Diện Ưng về bồi dưỡng?
Chuyện này rõ ràng là tên gia hỏa Đông Thiên Lãnh mấy ngày nay rảnh rỗi đi thị trường huyền thú thăm quan, kết quả là bị người ta lừa mua một quả trứng, sau khi ấp ra mới phát hiện là Quỷ Diện Ưng.
Con hàng này lại nhất quyết muốn đưa đến cho Vân Dương quan sát, thử vận may...
Cái này rõ ràng không liên quan tới gia tộc a...
Ngươi cũng đừng có mà dày xéo danh tiếng gia tộc của mình chứ...
Đông Thiên Lãnh lộ vẻ cầu xin, tiện tay ném con Quỷ Diện Ưng nhỏ xuống đất, phủi phủi tay:
- Sớm biết gia hỏa này là ngôi sao tai họa! Phi, ta phải đi rửa tay!
Con Quỷ Diện Ưng nhỏ đột nhiên bị quăng trên mặt đất, lão đảo mấy cái, lập tức chi chi kêu lên, đôi mắt nhỏ đảo bốn phía, đột nhiên sải bước chân nhỏ, thoắt ẩn thoát hiện, ôm lấy chân Vân Dương.
“...”
Vân Dương còn chưa kịp nguôi giận, lại bị con Quỷ Diện Ưng nhỏ ôm lấy, lập tức giận càng thêm giận.
Ta kêu ngươi ném đi!
Nhưng cũng không nói ngươi ném ở nhà ta!
Hiện tại thì tốt rồi, cái con Quỷ Diện Ưng nhỏ khiến người buồn nôn này lại coi hắn là chủ nhân...
Có điều... Con chim nhỏ mới phá vỏ này, tốc độ di chuyển cũng quá nhanh a?
Quỷ Diện Ưng trưởng thành có tốc độ không chậm, nhưng đây rõ ràng là di chuyên trên mặt đất a?!
Làm sao có thể bốc mùi!
Tuyệt đối không có khả năng, ngẫm lại cũng cảm thấy vô lý!
...
Về phần tiểu gia hỏa trước mắt này, trên người chẳng những không có mùi thối buồn nôn kia, thậm chí còn có một mùi sữa nhàn nhạt thoang thoảng.
Vân Dương vừa suy nghĩ, vừa quan sát, đã có sẵn tâm tư xác định tiểu gia hỏa này không phải Quỷ Diện Ưng, vì vậy càng quan sát càng dễ Thu hoạch, sau một phen so sánh cẩn thận, Vân Dương liên tiếp phát hiện mấy chỗ đặc thù khác Quỷ Diện Ưng.
Căn cứ tư liệu có sẵn, hai chân của Quỷ Diện Ưng đều có bốn móng, nhưng tiểu gia hỏa này lại khác, mỗi chân của nó chỉ có ba móng, nhưng đứng trên mặt đất lại vô cùng ổn định.
Ngoài ra, Vân Dương còn phát hiện trên đỉnh đầu nó còn có một vết trắng như có như không, dọc theo cái ót nối liền xuống dưới, kéo thẳng tới đuôi.
Cái này, có vẻ như Quỷ Diện Ưng không có a?
- Ngươi nói xem, đến cùng tiểu gia hỏa này Thuộc chủng loài gì? Ngươi cũng không biết?
Vân Dương mê hoặc:
- Vậy ngươi có phản ứng như vậy là vì cái gì?
- Cái gì cái gì?
Vân Dương triệt để chấn kinh.
- Ngươi nói tiểu gia hỏa này có khí tức huyết mạch Thần Thánh Phượng Hoàng?! Thật hay giả vậy?
Vân Dương bị đáp án của Lục Lục triệt để đánh choáng.
Hoàn toàn khó có thể tin đợc!
Thần Thánh phượng hoành?
Chuyện này sao có thể?!
Phượng Hoàng cùng rồng đều là Thần Thú trong truyền Thuyết, hoặc có thể gọi là Thánh Thú.
Cho tới bây giờ cũng chỉ là tồn tại trong truyền Thuyết, từ xưa tới nay chưa từng có ai thực sự gặp qua, cũng không có ai có thể xác định trên đời có tồn tại chủng loài sinh vật thần kỳ này hay không.
Nhưng càng như vậy, càng cho thấy huyết mạch Thần Thú kia mới càng trân quý hiếm có.
Bây giờ, thế mà Lục Lục phát giác được, thứ quái dị trước mắt này, lại có huyết mạch Phượng Hoàng!
Vân Dương lập tức cảm thấy như đang nằm mơ!
Đông Thiên Lãnh... Có thể có sự may mắn này?!