Ta Là Chí Tôn
Chương 357 : Điều kiện
Ngày đăng: 09:03 30/04/20
Hiểu lầm?
Chuyện... Chuyện này là thế nào?
Tại sao lại như vậy?
Thậm chí coi như Vân Dương đã sớm có dự cảm Tuyết Tôn Giả liên tục hạ thủ lưu tình nhất định phải có duyên cớ, nhưng lại vẫn không tránh khỏi cảm thấy kỳ quái vạn phần, Tuyết Tôn Giả đại nhân, hai chữ hiểu lầm của ngài, đến cùng phải có cảm xúc như thế nào mới có thể nói ra a?
Tứ Quý lâu các ngươi dẫn quân tới đây, ý tại tất sát, đầu tiên là tứ đại Tôn chủ ác chiến Lôi Động Thiên cùng lão Mục, sau đó ngay cả Niên tiên sinh cũng tự mình xuất thủ, giơ tay nhấc chân liền phá hủy Vân phủ của ta!
Hiện tại ngươi lại chạy đến nói với ta, tất cả là hiểu làm?
Nhà ngươi dùng hiểu lầm như thế hả?
Băng Tôn Giả cũng đột nhiên quay đầu, ngạc nhiên nhìn Nhị ca của mình, tròng mắt như muốn lồi cả ra!
Nhị ca, ngươi nói vậy là có ý gì? Vừa rồi ta suýt bị người ta tháo thành tám khối, ngươi nhảy ra lại hô đúng một câu hiểu lầm?
Chẳng lẽ ngươi còn muốn bắt tay đối phương, nói cái gì mà quân tử không đánh không quen rồi kết giao các kiểu hay sao?
Vừa rồi lại còn nhảy ra ngăn cản ta phản công, sợ ta thuận thế diệt sát bầy kiến hôi kia, ngài như vậy là muốn làm gì a?!
Tuyết Tôn Giả tràn đầy phiền muộn, ta cũng không muốn là hiểu lầm a. Nhưng hiện tại Lão đại trúng độc của người ta, mắt thấy hắn phải chết, ta còn có thể làm sao?
Ta cũng rất không muốn a.
Hắn thở dài một hơi:
- Tuyết mỗ đến đây, thực sự không có ác ý, muốn cùng Vân công tử thương lượng chút chuyện.
Vân Dương tập tễnh bước tới, hồ nghi hỏi:
- Thương lượng chút chuyện??
Đúng là Vân Dương nghĩ tới nhất định có chuyển cơ, nhưng lại không nghĩ tới đối phương có yêu cầu gì, mà lại phải hạ thấp tư thái đến vậy?
Vừa rồi hắn còn cân nhắc nên cứu vãn tình thế trước mắt thế nào, tỉ như bỏ Lôi Động Thiên, thậm chí tự mình ra tay xử lý Lôi Động Thiên, làm dịu lửa giận trước mắt của Tứ Quý lâu, nhưng cuối cùng, vẫn bị Vân Dương từ bỏ, lúc này Lôi Động Thiên cũng đã sắp chết, người lại ngay đó không xa, căn bản không thể đem ra làm thẻ đánh bạc, như vậy, hắn còn có thẻ đánh bạc nào để đánh bạc với Tứ Quý lâu a?!
Phương Mặc Phi cùng Lão Mai vội vàng chạy đến, một trái một phải đỡ Vân Dương, bọn họ đều có thể thấy được, hiện tại Vân Dương vô cùng suy yếu!
Vân Dương thở dài nói:
- Vân mỗ suy cho cùng vẫn là Vân phủ thế tử, tôn nghiêm hoàng thất tuyệt không cho phép có chuyện khách trong phủ xảy ra chuyện! Nhất là Tứ Quý lâu các ngươi đã từng nhiều lần nhắm vào Ngọc Đường chúng ta, lập trường hai bên hoàn toàn đối lập, xuất thủ tương trợ, chẳng những là chuyện nên làm, càng là chuyện không thể không làm.
- Ừm, còn nữa, Lôi Động Thiên với ta coi như cũng là tri giao, sau này hắn đến Thiên Đường thành, có lẽ sẽ còn tìm ta. Ta hy vọng quý phương sẽ không bởi vậy mà gây phiền phức cho ta.
Vân Dương tỏ vẻ bội phục:
- Nói một câu thực lòng, từ đầu ta đã không muốn đối nghịch với Tứ Quý lâu. Nếu bây giờ có chỗ giảm sóc, ta cũng hy vọng có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, dù sao chọc đến Tứ Quý lâu, khó có ngày được an gối.
Tuyết Tôn Giả hận đến cắn răng, Ngũ đệ của chúng ta đã chết, ngươi thế mà còn vọng tưởng muốn biến chiến tranh thành tơ lụa?!
- Ta không hiểu ý ngươi.
Tuyết Tôn Giả cắn răng nói:
- Nói rõ ra đi.
- Một câu vô cùng đơn giản, sau này vô luận có chuyện gì, Tứ Quý lâu cũng không được tìm ta gây phiền phức. Coi như Lôi Động Thiên cùng đường mạt lộ chạy đến nhà ta, các ngươi cũng không được phéo tiến để khai sát!
Vân Dương nói:
- Như vậy đã đủ rõ ràng chưa?
Tuyết Tôn Giả giận tím mặt:
- Như vậy sau này chúng ta động thủ chiến đấu với Lôi Động Thiên, hắn không địch lại liền chạy đến nhà ngươi nghỉ ngơi? Nghỉ ngơi xong lại ra đánh với chúng ta?
Vân Dương mỉm cười:
- Ngươi lý giải hoàn toàn chính xác, chính là có ý như vậy, hiện tại đã hiểu ý ta a!
Tuyết Tôn tức đến không nói thành lời:
- Lẽ nào lại vậy! Tuyệt không thể được! Trước đó nghe ngươi nói còn thấy ngươi có mấy phần thành ý, hiện tại xem ra, ngươi căn bản muốn ra giá trên trời, tín khẩu nói bậy!
Vân Dương ngồi yên thản nhiên nói:
- Nếu như vậy cũng không được, sau này chẳng phải sẽ không ngừng bị Tứ Quý lâu các ngươi quấy rối hay sao? Vậy không bằng ta chết luôn bây giờ, nói đến còn có Kiếm Tôn Giả bồi táng! Nếu như sau này mới chết, lúc đó ngay cả đệm lưng cũng không có! Chút chuyện như vậy, ta vẫn còn có thể so sánh!