Ta Là Chí Tôn
Chương 359 : Tạm thời giải quyết
Ngày đăng: 09:03 30/04/20
Có điều vào lúc này, không có bất cứ động tĩnh nào truyền ra từ phế tích Vân phủ, nhưng nơi đây vẫn thủy chung bị một cỗ sương hàn chi ý bao quanh, cảm giác uy hiếp lộ rõ, mùi máu tươi cũng ngày càng nặng...
Đối mặt tình thế như thế, trong lòng hai vị lão nhân gia càng thêm lạnh lẽo, ngay cả bờ môi cũng đang run rẩy, vành mắt đỏ lên, đại thủ vung lên:
- Các tướng sĩ nghe lệnh, động...
Ngay lúc mấu chốt, một thanh âm vội vàng xuất hiện:
- Đừng đừng đừng... Đừng động thủ, ta về ta đã về...
Thu Kiếm Hàn nghe vậy lập tức chấn động, quay đầu theo tiếng.
Chỉ thấy trong gió tuyết đầy trời, một thân ảnh tử bào khoa tay múa chân chạy tới, biểu cảm nhẹ nhõm, tĩnh thần phấn chấn.
Chính là Vân Dương!
Giờ khắc này, Lão Nguyên soái kém chút chảy nước mắt, thầm thở nhẹ một hơi, lại bỗng nổi giận gầm rống:
- Tiểu vương bát đản! Ngươi con mẹ nó chạy đi đâu? Muốn chơi trò gì hả?! Chơi táng gia bại sản hay sao?
Thanh âm liên tiếp mắng chửi oanh minh không ngớt, nhưng xúc cảm run rẩy trong thanh âm đã sớm bán đứng lão nhân gia!
Vân Dương thầm thấy ấm áp, vội vàng chạy tới phụ cận Lão Nguyên soái, thấp giọng nói:
- Chuyện này còn có nội tình khác, nhưng giờ chưa phải lúc nói chuyện... Chờ ta giải quyết xong chuyện ở đây, sẽ giải thích tường tận cho ngài... Hiện tại ngài hãy rút quân trước... Lần này... Đã bình an vượt qua.
- Bình an vượt qua?!
Lão Nguyên soái run rẩy chỉ tay, chỉ thẳng một vùng phế tích:
- Nơi này không thấy nổi một mảnh ngói lành, thế mà ngươi còn nói là bình an vô sự?!
- Khụ khụ, vừa rồi đúng là có chuyện, nhưng bây giờ đã đích xác không sao, hiện tại thực không phải lúc chú ý tới mấy việc nhỏ nhặt này...
Vân Dương hơi lo lắng giải thích.
Hiện tại thực không có thời gian giải thích từ đầu tới cuối, một khi Kiếm Tôn Giả có chuyện, như vậy không chỉ còn là chuyện hai mươi mấy cái mạng chôn cùng nữa, mà là ba vạn cấm vệ quân ở đây, tất cả đều phải bồi táng!
Thiên cảnh cùng mười thành viên mãn Sơn cảnh đã khác biệt trời vực, hơn nữa Băng Sương Tuyết tam tôn còn có Lĩnh vực gia thân, Tam trọng điệp gia, uy lực không phải chỉ tính bằng một cộng một cộng một bằng ba, mà là gấp lên mười lần, đám nam nhi Ngọc Đường trước mắt này, căn bản không thể tạo thành tổn thương thực tế với bọn hắn, nhất định sẽ chết đến không còn!
Vân Dương đưa ra một viên dược hoàn xanh lé.
- Đây là giải dược ngưng huyết chi độc?
Tuyết Tôn Giả cùng Sương Tôn Giả hồ nghi một trận, nhìn qua rất bình thường a.
- Đây chính là giải dược! Lúc này chẳng nhẽ ta còn có thể đem tính mạng ra đùa giỡn?
Vân Dương hừ một tiếng.
Ngưng huyết chi độc đương nhiên không có giải dược. Bằng không lấy năng lực của tứ đại Tôn giả, phàm là những cái gì có thể phá giải, hắn còn có thể bị quản chế bởi Vân Dương? Nào có thể đáp ứng nhiều điều kiện hà khắc như vậy?
Nhưng Vân Dương lại thực có phương pháp giải độc, hơn nữa còn có thể tùy tời phối chế ra.
Đương nhiên, phương pháp này chỉ có Vân Dương mới có thể làm được, những người khác... Coi như là Niên tiên sinh đích thân tới, nhiều lắm cũng chỉ có thể dùng nội công thâm hậu bức độc giúp Kiếm Tôn Giả, tuyệt không thể có biện pháp khác.
Phàm là độc dược mà Vân Dương tạo ra, coi như trên đời này không có giải phương, nhưng chỉ cần qua tay Vân Dương, Lục Lục cũng có thể tạo ra phương pháp cứu chữa.
Lấy tình huống bình thường, trong quá trình chế độc, giải dược chính là vấn đề khó khăn nan giải nhất.
Nhưng đối với Vân Dương hiện tại mà nói, căn bản không có bất cứ vấn đề nào xuất hiện, cho tới bây giờ, còn chưa có độc dược nào mà Lục Lục không giải được, trái lại, độc mà Lục Lục chế ra, coi như có ứng phó được với tầng lớp đỉnh phong hay không thì chưa biết, chí ít cấp bậc như tứ đại Tôn giả lại không tránh được!
Tuyệt đối bá đạo!
Hơn nữa, giải dược mà Vân Dương đưa ra, chỉ có một công hiệu duy nhất là giải dược, đối với ngoại thương của Kiếm Tôn Giả cũng không tạo thành bất kỳ trợ giúp, Vân Dương đúng thực có thể tăng thêm một chút mộc nguyên tố, thậm chí có thể khiến bộ vị bị tổn thất cả Kiếm Tôn Giả lại mọc ra, cái này chỉ cần Lục Lục cung cấp nhiều một chút sinh mệnh nguyên khí là được.
Nhưng coi như Vân Dương mất đầu cũng không ngốc tới làm như vậy, trợ địch tổn thân, hơn nữa còn có nguy cơ bại lộ lá bài tẩy, Vân Dương sao có thể chịu làm?!
Hiệu quả giải dược vô cùng nhanh chóng, Kiếm Tôn Giả mới dùng một lát, sắc mặt đã trông khá hơn, huyết dịch ngưng kết trong thể nội cũng bắt đầu lưu động, nhưng cùng lúc đó, thương thế phía dưới lại bắt đầu xuất huyết, máu chảy ồ ạt.
Tuyết Tôn Giả cùng Sương Tôn Giả tranh thủ bó thuốc, thuốc trị thương của bọn hắn, cũng là cực phẩm hiếm có. Dù hạ thân Kiếm Tôn Giả bị thương nặng, nhưng chỉ cần xử lý kịp thời, tuyệt không nguy mạng.
Tuyến lớn vẫn rời liên tục, một thân ảnh áo đen lơ lửng trên bầu trời.
Thần trí của hắn, đã bao trùm toàn bộ khu vực.
Nhìn khung cảnh bận rộn phía dưới, sắc mặt ngày càng khó coi, ánh mắt cũng cực kỳ bất mãn.
Đó là Niên tiên sinh, từ đầu chi cuối, hắn chưa từng rời đi.