Ta Là Chí Tôn

Chương 381 : Đột nhiên thấy Thượng Quan

Ngày đăng: 09:03 30/04/20


Chỉ cần bắt được Tam Đầu Giao, sau đó phối hợp với nội đan Âm Dương Xà, liền có thể tạo ra một vị cao thủ cấp thần thoại, càng có thể tạo nên một vị Đế Vương vĩnh sinh bất lão!



Trong mắt của Thái tổ khai quốc Ngọc Đường, đội ngũ mà mình phái ra đủ để rung chuyển bất cứ Huyền thú nào trên đời, cho dù là Tam Giao đỉnh cấp trong truyền thuyết, cũng có thể dễ như trở bàn tay, giấc mộng vĩnh sinh bất lão cũng chỉ trong tầm tay!



Đáng tiếc hiện thực là... Sau khi ba chiếc thuyền này ra biển được nửa tháng, liền có hai chiếc tự đắm chìm, chiếc thứ ba nếu không phải chạy sớm một bước, chỉ sợ cũng đã vẫn diệt từ lâu, một đường đào vong, toàn bộ hành trình gặp phải hải thú liên miên công kích. Cho dù sau khi hải thuyền cập bờ, hải thú vẫn chưa hoàn toàn dừng lại, lúc cập bờ càng thêm công kích mãnh liệt!



Trong chiến dịch đó, toàn bộ thủy quân tinh nhuệ của Ngọc Đường đều chịu cảnh vẫn diệt, triệt để chôn vùi hùng tâm tráng chí của tiên hoàng Bệ hạ!



Nói tóm lại, lần ra biển đó, Ngọc Đường đế quốc cực thịnh chuyển suy, mà chiếc thuyền vất vả trốn về được, cũng bị đặt ở bến tàu Nguyệt Hồn giang chảy qua Ngọc Đường, đã không biết bao nhiêu năm tháng chưa được sử dụng.



Là một Chí Tôn, người trù tính chung cuộc chiến, đương nhiên phải hoàn toàn hiểu rõ lực lượng phe mình, hắn sớm biết Ngọc Đường có một chiếc thuyền như thế, nhưng xưa nay chưa từng gặp qua, càng không nghĩ tới, bản thân lại có thể nhìn thấy nố trên Nguyệt Hồn giang, lại còn là ở trong cảnh nội Tử U, chiếc thuyền này vẫn gắn tiêu chí Ngọc Đường, biểu trưng cho một thời đại huy hoàng nhất Chí Tôn lâu thuyền!



Ánh mắt Vân Dương ngưng lại, tập trung trên chiếc thuyền kia, đập vào mắt hắn, tất cả đều là tướng sĩ huyền y mũ giáp chỉnh tề, tư thế hiên ngang, vô cùng bưu hãn. Chỉ là trên mỗi cánh tay trái đều buộc một vòng dây màu trắng.



Thậm chí không ít tướng lãnh, trên trán cũng thắt dây trắng...



Vân Dương có chút buồn bực.



Chiếc thuyền này đến đây làm gì?



Là ai đưa nó tới?



Hắn nhíu nhíu mày, vung tay lên, lập tức... Một trận gió hàng lâm xông tới.



Lâu thuyền xuôi gió cao tốc đột nhiên gặp gió ngược, mặt nước Nguyệt Hồn giang cũng dấy lên sóng cả mãnh liệt, sóng lớn mấy trượng liên tiếp không ngừng, một đợt lại một đợt đánh vào Chí Tôn lâu thuyền.



Chí Tôn lâu thuyền dù có thân thuyền to lớn, nhưng đối mặt với sóng to gió lớn như vậy, vẫn không chịu nổi mà lắc lư lắc lư.



- Có chuyện gì vậy?



Một vị tướng quân xuất hiện, nghiêm nghị quát hỏi.



Nhưng lúc này, không có ai trả lời vấn đề của hắn.



Tất cả mọi người còn đang ngạc nhiên vì biến cố hàng lâm, khắp nơi đều là vẻ không thể tưởng tượng nổi!



Ngay lúc này, trên tầng ba của lâu thuyền, một mặt rèm bỗng được vén lên, một thân ảnh cao gầy sải bước đi ra.



Vân Dương đứng trên chân trời nhìn xuống, đột nhiên nhìn thấy thân ảnh cao gầy xuất hiện, con mắt không khỏi trừng lớn, kém chút thất khống mà rơi.



Có chuyện gì vậy?




Biến cố mà Thượng Quan Linh Tú nói rất mơ hồ, Vân Dương nghe được mà như lọt vào sương, có điều tình huống đại thể vẫn có thể nghe được.



Nói chung là Tử U đột nhiên có ý muốn hủy di cốt, mà quốc quân Tử U dùng cái này để ép Thượng Quan tướng môn thỏa hiệp, cái gọi là thương lượng cũng chỉ là lý do.



Điểm ấy, từ sự lo lắng trong mắt Thượng Quan Linh Tú, đã sớm có thể thấy được một hai, cho dù nàng nói rất khéo léo, lại có hai nước thương lượng làm giảm xóc, nhưng mà Thượng Quan gia căn bản không thể chờ được!



Tình huống trước mặt đặt Thượng Quan tướng môn vào hạ phong toàn diện, tựa như dê đợi làm thịt, mặc cho đối phương ra giá trên trời, bởi một khi di cốt bị tổn tại, đây chính là đại tiếc nuối của cả Thượng Quan gia, thậm chí cả Ngọc Đường, tiếc nuối không thể bù nổi.



Cho nên Thượng Quan Linh Tú mới xuất phát đến đây.



Hoàng đế Bệ hạ nghe nói chuyện này, chẳng những phái mười ngàn binh mã tới giúp, càng sử dụng Chí Tôn lâu thuyền, giúp Thượng Quan Linh Tú bớt một đoạn cước trình!



“Nếu Vô Địch tướng quân có thể trở về, đương nhiên phải dùng chiến thuyền vô địch thiên hạ nghênh đón!”



Đây là chính là lời Hoàng đế Bệ hạ: “Như vậy, mới có thể xứng với cái thế anh hùng như Thượng Quan Vô Địch tướng quân, sinh là anh hùng, chết cũng là anh hùng!”



- Không biết Phong Tôn đại nhân muốn đi đâu?



Thượng Quan Linh Tú ẩn ẩn vẻ chờ mong.



Lần này nếu có thể được Phong Tôn đại nhân viện trợ, tất có thể thu hoạch rất nhiều.



- Ta?



Vân Dương nghĩ nghĩ:



- Ta đến đây có việc quan trọng, có điều... Có lẽ có thể gặp lại ở Tử Long thành.



Đạt được câu trả lời chắc chắn, hai mắt Thượng Quan Linh Tú nhất thời sáng lên:



- Vâng, tiểu nữ nhất định thủ khẩu như bình, tuyệt không tiết lộ hành tung của Phong Tôn đại nhân.



Phong Tôn xuất ngoại, đây chính là đại sự bằng trời.



Hắn là tồn tại thạc quả cận tồn trong Cửu Tôn, tầm quan trọng ở một góc độ nào đó còn trên cả Ngọc Đường quốc chủ Ngọc Phái Tranh!



Chẳng may để người Tử U biết được, khẳng định sẽ nghĩ biện pháp đối phó Phong Tôn.



Đối với Tử U mà nói, coi như bồi táng hoàng đô, nhưng chỉ cần giết được Phong Tôn, cũng là tuyệt đối lãi lớn!