Ta Là Chí Tôn
Chương 386 : Tai ương
Ngày đăng: 09:03 30/04/20
- Đuổi theo!
Một thiếu nữ muốn lao ra.
- Chậm đã!
Thiếu niên áo gấm Lan công tử ngăn cản đám người:
- Đã phát hiện tung tích, cũng không sợ nó chạy mất. Đây là khu vực nguy hiểm, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Thiếu nữ áo lam thận trọng mỉm cười, trực tiếp an bài:
- Càng đi về phía trước, Huyền thú sẽ càng thêm cường đại, mọi người chú ý lưu ý động tĩnh xung quanh, Hồ lão, Tống lão, mấy người các vị có huyền công cao cường nhất, cần phải mật thiết chú ý.
Mấy lão già đồng thời lên tiếng:
- Lão hủ không dám nhận xưng hô như vậy, bọn ta nhất định sẽ tận tâm tận lực.
Thiếu niên áo gấm cười cười:
- Để cho vạn toàn, mọi người kết thành vòng tròn phòng ngự, mấy vị cô nương ở trung tâm chỉ huy điều hành, mấy ca thì phân biệt coi chừng một phương hướng, cứ vậy coi như chẳng may xuất hiện biến cố, chúng ta cũng có thể ứng biến kịp thời.
Thiếu niên áo gấm rất biết ăn nói, nhất là nói mấy vị cô nương ở trung tâm chỉ huy điều hành, càng làm cho mấy vị thiếu nữ cười cười.
Cái gọi là chỉ huy điều hành là giả, bảo hộ chu toàn mới là thật.
Dù ai cũng biết là vậy, nhưng hắn nói thế chính là bảo hộ lòng tự trọng của mấy thiếu nữ, quả là nhọc lòng.
- Nơi này có rất ít ngươi lui tới... Cơ hồ không chút vết tích có người đi qua.
Nhóm người vừa đi vừa bàn tán.
- Yên Vân Tùng Thử kia tựa như đi về bên kia...
- Vừa rồi nó nhảy một cái, tốc độ thật là nhanh.
- Có điều thực đáng yêu, khó trách Vân Yên tỷ tỷ yêu thích như vậy...
Trên đỉnh đầu, thỉnh thoảng lại có thanh âm đám chim bị dọa bay loạn xạ.
Đuổi theo cái gọi là “Yên Vân Tùng Thử”, bất tri bất giác, đám người ngày càng vào sâu... Thế mà bốn phía không chút động tĩnh, một mảnh gió yên sóng lặng, đám người
cũng không để ý.
- Như vậy chúng ta còn có thể có một chút hy vọng sống!
Đám công tử tiểu thư luống cuống lấy hỏa tiễn, mấy người run rẩy làm rơi cả hỏa tiễn tín hiệu, có thể thấy được lúc lâm nguy, đám người này thực khó thể tin tưởng!
May mà hỏa tiễn tín hiệu cũng không phải đồ hàng mã, lay hoay một hồi, cuối cùng cũng đều được bắn ra ngoài.
Phanh phanh phanh...
Trên bầu trời, thanh âm hỏa tiễn tín hiệu nổ tung liên tiếp oanh minh, khói trắng nồng đậm thật lâu không tán.
- Đừng dùng hết tín hiệu vội!
Trần lão gần như muốn phun máu, đám người này vậy mà chỉ một lần đã bắn ra tất cả.
Quả thực là tự mình tìm chết.
Ngươi cho rằng bắn tín hiệu một lần thì nhất định sẽ có người tìm thấy? Ngươi cho rằng ngươi là nhân vật chính trong tiểu thuyết sao?!
Bầy rắn bốn phía vẫn không ngừng tụ tập, càng lúc càng nhiều, cơ hồ chất thành từng đống, từng tầng, có điều chúng vẫn bình tĩnh, chưa hề triển khai công kích.
Nhưng so với triển khai công kích còn khiến người kinh hồn táng đảm, đám công tử tiểu thư đều choáng váng từng đợt, nhiều người thậm chí còn trực tiếp nôn mửa.
Mấy thiếu nữ thậm chí trực tiến phun ra cả mật xanh.
Đám lão giả cùng hộ vệ cũng không thể làm gì khác, đi cùng đám gia hỏa này ra ngoài, thực sự đen đủi tám đời.
Đám công tử tiểu thư này ai nấy gọn gàng đẹp đẽ, tựa như nhân trung long phượng, nhân tài kiệt xuất, nhưng một khi chân chính gặp chuyện, nhất là đứng trước sinh tử, đám người này không những không dùng được, thậm chí còn liên lụy thêm!
Trong lúc chờ đợi viện thủ, đám người lại phát hiện cục diện càng thêm bất lợi, thanh âm lả tả càng lúc càng nhiều.
- Nhìn xem... Ôi chúa ơi...
Một thanh âm tuyệt vọng thốt ra.
Đã thấy bốn phương tám hướng xuất hiện vô số cự xà thô to như cái thùng nước xuất hiện, mà phương xa, dường như còn có cự xà càng thô càng to dài hơn trườn tới...
Giờ khắc này, đám người hoàn toàn mất lòng tin về cuộc sống!
Cũng vào lúc này, bầy rắn bắt đầu công kích!
Soạt một cái, vô số rắn độc trên cây bắt đầu rơi xuống, trên mặt đất nhiều thêm một tầng rắn dày, sớm đã đè bẹp khí tức đám dược vật mà bọn họ bố trí.
Sau đó, mấy ngàn vạn rắn độc từ bốn phương tám hướng bài sơn đảo hải lao qua.