Ta Là Chí Tôn

Chương 403 : Vạn Dân Chi Nguyện, Vân Tinh Chi Tâm

Ngày đăng: 09:04 30/04/20


- Đại lão gia càng già càng dẻo dai, thực sự là siêu phàm thoát tục, là đấng Thần Tiên trên trời, kẻ vùng vẫy trong trốn hồng trần cực khổ này sao có thể so sánh, hôm nay có thể thấy được kim nhan của đại lão gia, quả là niềm vui thiên vạn, hạnh phúc trời ban!



Tôn Thừa Phong cung kính nói.



- Tiểu tử, nhớ kỹ về sau gọi ta là Vân lão là được, cũng không cần dùng đại lễ thăm viếng, chỉ cần ngươi có lòng, lão phu tự nhiên cảm thấy. Nam nhi vốn nên đỉnh thiên lập địa, tế thế cứu dân, ân huệ tỏa khắp chúng sinh, đối mặt với bất kỳ ai cũng phải có một trái tim cao ngạo, không được quỳ xuống.



Âm thanh già nua của Vân Dương vang lên.



- Cẩn tuân lão tổ tông dạy bảo.



Tôn Thừa Phong lại cung kính dập đầu, lúc này mới đứng lên.



Vân Dương thản nhiên nói:



- Về phần lão phu, sao có thể xưng là Thần Tiên trên trời? Hiện nay ta cũng chỉ là lão già kéo dài hơi tàn... Hôm nay có thể thấy được hậu nhân của cố nhân, cũng đã hết sức vui mừng. Ngày đó ở trong rừng, nếu không phải ta nghe nói có hậu nhân Y Tiên thế gia ở đây, cũng chưa chắc sẽ trở ra, hết thảy đều là nhân duyên an bài, sớm đã có định số.



Hắn ung dung thở dài, trong mặt tựa như có mây khói phiêu hiên trôi qua:



- Các huynh đệ lúc trước... Đến giờ cũng chỉ còn lại lão phu... Hồng trần nhân gian này, không còn gì lưu luyến.



- Lão tổ tông nhất định có thể đắc đạo trường sinh, trở thành lục địa Thần Tiên chân chính.



Tôn Thừa Phong cung kính nói:



- Trăm ngàn năm sau, đám hậu bối chúng ta còn phải nhờ lão tổ tông phù hộ.



Vân Dương bực mình thở dài:



- Lục địa Thần Tiên, nói nghe thì dễ! Lần này xuất sơn nhìn lại cố quốc, nhất là còn được nhìn thấy hậu nhân huynh đệ, tâm nguyện của ta cũng đã trọn vẹn. Bằng vào thương thế của ta, nhiều nhất có thể chống thêm mười năm là trở về bụi đất. Kỳ thực thế cũng không tệ, có thể đoàn tụ với bọn hắn, cùng nhau uống chén rượu, bọn hắn đã đợi lão phu quá lâu rồi...



Tôn Thừa Phong lo lắng nói:




Vân Dương than nhẹ một tiếng:



- Lan tướng có điều không biết, thương thế lão phu đã nặng như vậy, muốn trị được cần không ít nguyện lực, tối tiểu cũng phải dùng đến một thành trong ngọc tỷ, mà nguyện lực trong ngọc tỷ chính là vạn dân chi tâm, lão phu há có thể vì lợi ích một người, mà làm hại quốc vận bổn quốc!



Lan Vô Tâm càng thêm yên tâm, lão nhân gia đã đến lúc nguy nan, nhưng cũng vẫn không muốn vì bản thân là ảnh hưởng Tử U quốc vận, có thể thấy được thiện ý của lão đối với Tử U. Vận dụng một thành nguyện lực thì thế nào? Chỉ cần lão nhân gia có thể bình an, chính là Định Hải Thần Châm cho Tử U đế quốc, món trao đổi này, tuyệt đối có lời!



Lúc này, Lan Vô Tâm hận không thể trực tiếp nói rõ cho thêm mấy thành nguyện lực, liền có thể triệt để cột vị lão tổ tông này lên chiến xa Tử U, về phần chứa trị thần hồn cho thích khách, lúc đó cũng chỉ là chuyện tiện tay mà làm!



Lan Vô Tâm nghiêm mặt trầm giọng:



- Vân lão, cái gọi là sự cấp tòng quyền, thương thế của ngài lại chuyện quan trọng nhất, tin rằng Hoàng đế Bệ hạ sau khi biết chuyện, cũng sẽ vui vẻ cho mượn ngọc tỷ, việc này cứ quyết như vậy, Vân lão không cần phải thoái thác, thoái thác nữa thì thực đúng là bất cận nhân tình, uổng một phen tâm ý của đám hậu bối chúng ta!



Vân Dương lắc lắc đầu:



- Nếu có thể cứu, có ai lại muốn chết? Coi như Bệ hạ chịu cho mượn ngọc tỷ, nguyện lực ngưng châu không phải vấn đề, thế nhưng vẫn thiếu Vẫn Tinh Chi Tâm, thất bại trong gang tấc!



Tôn Thừa Phong buồn rười rượi:



- Đúng vậy a, coi như đã có nguyện lực ngưng châu, vẫn còn thiếu Vẫn Tinh Chi Tâm, nhưng cái gọi là Vẫn Tinh Chi Tâm đến cùng là cái gì?



Vân Dương mỉm cười:



- Không cần chú ý như vậy, mọi việc đều đã có định số, có tự nhiên là tốt, là trời cao chiếu cố, không có, cũng là vận mệnh của lão phu, lão phu đã sống chừng ấy tuổi, hưởng thụ bằng mấy người thường, mọi thứ cũng đã nếm đủ. Còn có chuyện gì có thể nhìn không thấu? Ha ha...



Lan Vô Tâm nhíu nhíu mày, như có điều suy nghĩ:



- Chuyện Vẫn Tinh Chi Tâm, dường như lão phu có chút ấn tượng, năm xưa khi Tử U lập quốc, từng xuất hiện điềm lành, một ngôi sao từng trên trời rơi xuống, lúc ấy, toàn bộ đại lục bởi đó là Địa Long quay cuồng, Hỏa Long trùng thiên, biển động tràn ngập một nửa đại lục...



- Mà Hoàng đến khai quốc, chính bởi thu được uy năng của vẫn tinh... Sau đó cử binh khởi nghĩa, thành tựu đại nghiệp... Chỉ là không biết, vẫn tinh năm đó còn có hay không, nếu còn có, vậy có phải là Vẫn Tinh Chi Tâm hay không.