Ta Là Chí Tôn

Chương 408 : Không kịp chờ đợi

Ngày đăng: 09:04 30/04/20


Ngay cả Vân Dương, trước khi đến Tử U, lại hoàn thành chuyện này, cũng không ngờ được chuyến đi này lại có thể thu hoạch được nhiều như vậy!



Thậm chí Vân Dương có chút chột dạ, lần này hắn thực lừa người ta đến triệt để, chẳng những làm lão tổ tông nhà người ta, được người ta công nhận là tồn tại Định Hải Thần Châm, sau đó lại còn lừa quốc vận, trấn quốc chi bảo của người ta nhét vào túi, liệu có chút quá mức quá phận không a?!



Đoán chừng sau này sẽ trở thành công địch của cả Tử U mất.



Có điều sau khi tra xét lại không gian thần thức, Vân Dương lập tức cảm giác: Ừm, chuyện tốt nha, mỗi ngày đến tám cái mười cái cũng không chê, càng nhiều càng tốt!



Kỳ thực cũng không thể trách Vân Dương lòng tham không đáy, hắn tự nhận mình là người khiêm tốn cẩn thận, biết thỏa mãn thì mới thấy hạnh phúc, xưa nay không tham. Thế nhưng...



Lợi ích của Vẫn Tinh Chi Tâm thực sự quá lớn!



Vẫn Tĩnh Chi Hồn nay còn ở trong không gian thần thức, bị Lục Lục xem như trúc cơ chi thổ, chỗn rễ bên trong.



Mà trạng thái của Lục Lục hiện tại, cũng phát triển khỏe mạnh chưa từng có, độ dày phiến lá cơ hồ đã bằng ngón tay, lông tơ đóng thành hẳn một tầng, độ rộng cơ hồ gấp đôi lúc trước.



Tuy chỉ có phiến lá, lại dập dờn như vạn mẫu ao sen, thanh thế rất hùng vĩ.



Hơn nữa, dưới sự trợ giúp của Vẫn Tinh Chi Hồn, uy năng của Lục Lục lại càng thêm mạnh mẽ...



Giờ khắc này, trong không gian thần thức tràn đầy tử khí mờ mịt, gần như muốn đổ cơn mưa, chỉ cần cảm thụ một chút, cơ hồ đã có thể phát hiện, mật độ linh khí dày hơn trước cả năm sáu lần!



Hơn nữa, hiện tại Vẫn Tinh Chi Hồn còn chưa hoàn toàn phát huy ra hiệu năng chân thực.



Nếu có thể hoàn toàn Thổ lực trong Vẫn Tinh Chi Hồn, đoán chừng Vân Dương có thể trực tiếp thành thần!



Đây là lời Lục Lục!



Rất đơn giản, rất thô bạo, đồng thời cũng rất mê người!



Đối với chuyện này, Vân Dương đương nhiên rất mong đợi.



Mà lời sau của Lục Lục, lại càng làm Vân Dương thêm kinh hỉ:



“Người có được Vẫn Tinh Chi Hồn này, cơ bản tương đương tới đem tất cả tinh hoa của Thiên Huyền đại lục dưới chân áp thành một khối, sau đó tất cả những thứ đó thuộc về người!”



“Thậm, chỉ sợ giá trị của viên Vẫn Tinh Chi Hồn này còn lớn hơn Thiên Huyền đại lục, tin rằng Thổ Nguyên Đại Địa trong truyền thuyết, cũng không hơn gì cái này!”



Vân Dương nghe được tin vui, hưng phấn tới không phân biệt Đông Tây Nam Bắc.



Cuối cùng, bị một câu của Lục Lục đánh tới hiện nguyên hình:




Coi như chỉ ba năm ngày, hiện tại vẫn khó xử!



- Vậy hôm nay?



Lan Vô Tâm tha thiết hỏi.



- ... Ừm... Được a.



Vân Dương trầm mặc một chút, có chút bất đắc dĩ.



- Luôn ạ?!



Lan Vô Tâm lại hỏi, hiện tại hắn thực sự rất gấp, khí độ phong nghi đều ném sang bên, tựa như đứa nhỏ bị lấy mất kẹo!



Có điều đối với bản tâm Lan Vô Tâm mà nói, đứng trước vị đại lão gia này, hắn thực sự chẳng khác nào đứa nhỏ, dù có mất mặt, nhưng chỉ cần có hiệu quả là được.



“...”



Vân Dương nhất thời dùng một ánh mắt hiếm thấy nhìn hắn, biểu hiện hiện tại của con hàng này, thực sự không giống với Tể tướng một nước.



Mặt mo của Lan Vô Tâm đỏ lên, có chút cảm giác của học sinh làm sai:



- Khụ khụ... Thực sự... Rất gấp.



Vân Dương bất đắc dĩ gật đầu:



- Được rồi, cứ làm thế đi.



Một bên, Tôn Thừa Phong hạ quyết tâm:



- Lão tổ tông, thân thể hiện tại của ngài đã không còn trở ngại, sau này tĩnh dưỡng cho tốt là được, tôn nhi xin phép cáo từ.



Vân Dương gật gật đầu:



- Cũng tốt.



Hiện tại trong đầu Lan Vô Tâm toàn là quốc gia đại sự, đối với chuyện ông bạn nối khố muốn đi, cũng không kịp phản ứng:



- A? Ngươi muốn đi? Tốt tốt.