Ta Là Chí Tôn
Chương 420 : Thần niệm công kích
Ngày đăng: 09:04 30/04/20
Kỵ sĩ trên ngựa, toàn thân cao thấp đều được trọng giáp bao trùm, chỉ chừa lại con mắt, mà chiến mã bên dưới thì ngay cả con mắt cũng bị che lại. Hiển nhiên là lo chiến mã nhìn thấy hung thú mà khủng hoảng.
Trong tiếng kèn hùng hậu, thanh âm ầm ầm càng lúc càng nhanh, càng ngày càng gấp, dần dần tạo thành tiếng xé gió, tiếng phích lịch lôi đình.
- Xông lên!
Mệnh lệnh này không phải do thiết kỵ hạ, mà là Vân Dương hạ!
Cho dù đối mặt với trọng giáp kỵ binh vô kiên bất tồi, Vân Dương lại không hề có ý lùi tránh!
Hoặc có thể nói, hôm nay hắn chưa từng nghĩ tới chuyện tránh né!
Bất kể đối mặt người nào, bất kể đối mặt vật gì, hắn đều sẽ không lùi bước!
Tục ngữ có câu, đụng tường không quay đầu, hôm nay Vân Dương hắn muốn xem, cuối cùng là đầu vỡ máu chảy, hay là tượng bị đẩy ngã!
Hắc Kim hùng là đỉnh cấp Huyền thú, tự có trí tuệ, nó cũng biết được lợi hại. Gào thét một tiếng kinh thiên, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, cả đầu gấu lớn hóa thành một đạo hoàng quang, ngược dòng xông lên, mạnh mẽ xông tới trọng giáp kỵ binh!
Đám kỵ binh đối diện gào thét, mắt thấy Huyền thú gia tốc tiến lên, cũng lập tức thúc dục chiến mã, đem tự thân tốc độ tăng lên một phần, trường thương hai trượng năm đột nhiên chỉ phía trước, cùng lúc đó, năm trăm người chỉnh tề phát ra tiếng hét lớn:
- Giết!
Oanh!
Thân thể cao lớn của Hắc Kim hùng, lấy thế đại sơn áp đỉnh, hung hăng đâm vào trận hình trọng giáp kỵ binh!
Chấn động tựa như thiên băng địa liệt, kinh thiên động địa!
Lão giả lấy làm kinh ngạc, giãy giụa nói một câu:
- Thần thức đối phương cường đại đến cực điểm, tuyệt đối không nên thi triển thần thức công kích, nếu không tự làm tự chịu, tự tìm đường chết!
Lời còn chưa dứt, tiếng u u vang lên bên tai, lão giả từ trên lưng ngựa đổ ập xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
Đám người chung quanh hắn mỗi người một vẻ, thế mà lúc này đồng thời tỏ vẻ kinh ngạc!
Lão giả mới bất tỉnh nhân sự kia cũng không phải loại người lương thiện, lão nhân này có ngoại hiệu Diệt Hồn Nhận, chuyên tu thần niệm chi pháp, am hiểu nhất chính là thao túng thần niệm công kích, cho dù gặp phải đối thủ cao hơn ba bốn đẳng cấp, hơi chút sơ suất cũng phải chịu thiệt thòi, trong Lĩnh vực thần thức công kích, lão già này có thể xưng là đại hành gia, từ trước tới nay chưa từng gặp chuyện thất thủ!
Thế nhưng giờ khắc này, rõ ràng xuất thủ trong lúc đối phương không chút đề phòng, Diệt Hồn Nhận xuất bất kỳ ý dùng thần thức công kích, không những không trọng thương được đối phương, lại còn phải chịu phản phệ thiệt thòi, chuyện này há có thể chỉ dùng không thể tưởng tượng mà hình dung? Căn bản là chuyện kinh dị, ác mộng?!
Chẳng lẽ thần niệm của đối phương lại mạnh đến vậy, lơ đang phản kích mà có thể sắc bén như thế?!
Nhìn đám người phương xa đã không thể đỡ được Vân Dương, đám người không khỏi đánh đột một cái.
- Ngọc Đường Vân Tôn, quả không hổ là Vân Tôn, thanh danh vang dội thực không có hư sĩ!
Có người thấp giọng thở dài.
- Chuyện tới nước này, đảnh phải triển khai công kích nhằm vào nhục thể của hắn, cá nhân chúng ta không đủ, nhưng thực lực tổng hợp luôn chiếm ưu thế! Mọi người cùng xông lên đi.
Một người trung niên cau mày, chậm rãi rút trường kiếm:
- Nếu để Vân Tôn tiến thêm mười dặm, vậy khoảng cách tới cửa thành quá gần, nếu chẳng may để hắn thành công phá cửa, chư tướng thần công khôi phục, đến lúc đó tuyệt không thể ngăn cản được nữa!