Ta Là Chí Tôn
Chương 485 : Hắn muốn làm gì?
Ngày đăng: 09:05 30/04/20
Thu Kiếm Hàn thực sự vui vẻ:
- Vân Hầu vượt ải vạn dặm đến đây, quả thực là trợ lực lớn lao cho Đông tuyến! Lão phu thiên vạn cảm tạ.
Thu Kiếm Hàn biết rõ thân phận thực cửa Vân Hầu. Vân Hầu tới đây, chẳng khác nào đương kim Bệ hạ đích thân tới!
Bất kể Thu Kiếm Hàn làm ra quyết định gì, chỉ cần Vân Hầu cư trú ở đây, như vậy dù có cái gì sơ suất, cũng tự có Vân Hầu ở cạnh đảm đương.
Hoàng gia, tuyệt đối sẽ không có gì nghi kỵ.
Đây cũng không phải là Lão Nguyên soái nghĩ nhiều, mà là đây là một loại thủ đoạn tự vệ sau cùng.
Dù sao, cái gọi là tướng ở bên ngoài, có thể không tuân quân lệnh, công cao chấn chủ, Quân Thần nghi kỵ cũng là chuyện mà tướng soái luôn cố kỵ, không thể không phòng, không thể không phòng.
Mặc dù Thu Lão Nguyên soái chắc chắn rằng Hoàng đế Bệ hạ sẽ không nghi kỵ lão, nhưng cũng nên đề phòng đám tiểu nhân trong triều quấy phá!
Chiến bại, vạn sự đều thôi. Chiến thắng, chắc chắn sẽ có người muốn nhảy ra hái đào ngọt.
Điểm này, bất kể là có quân chủ thánh minh như nào, thậm chí bất kể thế đạo thịnh thế ra sao, sẽ không thể thiếu được loại người này!
Mà cũng đúng lúc này, trống trận phía đối diện đột nhiên vang lên rung trời, tiếng kèn thê lương phá vỡ trời cao!
Đột nhiên xuất hiện tiếng động đinh tai nhức óc, mặt đất cũng bởi đó mà chấn động!
- Đông Huyền tiến công!
Đột nhiên nghe được tin tức ngoài ý liệu lại hợp tình hợp lý này, Phó Báo Quốc thực sự có chút giật mình lo lắng.
Đối mặt với hùng quan bất phá như thế, Hàn Sơn Hà dựa vào cái gì mà dám tấn công vào lúc này?
Chẳng nhẽ não hắn đem nhúng nước rồi?
Hoặc là uống nhầm thuốc?!
Nhưng bất kể nghi hoặc thế nào, Hàn Sơn Hà tiến công, đều đã là sự thực hiện ra trước mắt!
Phó Báo Quốc lập tức xông lên đầu thành, nhìn thấy đại quân phương xa, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Chỉ thấy quân đội Đông Huyền lít nha lít nhít, những cây thang dài xếp như một khu rừng, từ khắp đồi núi vọt tới!
- Cho đến sang xuân, lúc băng tan, những kẽ hở này sẽ lập tức lộ rõ... Tường thành kiên cố cũng sẽ biến mất. Thậm chí, có thể lung lay đổ bất cứ lúc nào...
- Mà hành động của Hàn Sơn Hà, chính là muốn đẩy nhanh tiến trình, nếu không thể ngăn cản hỏa thế, để hỏa diễm triệt để dung băng, chính là thời khắc tận thế của Thiết Cốt quan! Khi đó, chỉ cần tiến công một cái, liền có thể để những nơi vốn có thiếu hụt lập tức sụp đổ, thậm chí, không chỉ có một nơi sụp đổ!
- Cho nên, kế sách băng thành này, chỉ là uống rượu độc giải khát, mà Hàn Sơn Hà vẫn còn đang gia tốc thời gian rượu độc phát tác, gia tốc nhanh nhất có thể...
Thu Kiếm Hàn nói:
- Hiện tại, ngươi đã rõ chưa?
Phó Báo Quốc mặt cắt không còn giọt máu, cũng không còn vẻ trầm ổn bình tĩnh:
- Cái này.
- Dập lửa!
Thu Kiếm Hàn thở dài một tiếng.
Đại lượng nguồn nước đã sớm chuẩn bị được đổ xuống đầu tường, tất cả đều rơi vào trong đại hỏa hừng hực, mấy vạn người đồng thời hắt nước, mấy con giếng dùng mãi không hết trong thành, chỉ mất một thời gian đã lập tức tới đáy, chỉ một thời gian ngắn, đại hỏa đã bị áp chế, chỉ còn lại một làn khói đen bừng bừng bốc lên.
Trên đầu thành, lạnh nóng tương kích, tạo thành hơi nước nồng đậm, cơ hồ bao phủ lấy cả tường thành!
Nhiệt độ không khí nhanh chóng hạ xuống, tầng băng bị đại hỏa thiêu đốt cũng dần ngưng kết trở lại.
Phó Báo Quốc thăm dò nhìn qua, gãi đầu nói:
- Đúng a, chỉ cần chúng ta dập lửa, hết thảy sẽ lại như ban đầu.
Thu Kiếm Hàn thản nhiên nói:
- Làm sao có thể trở lại như ban đầu? Ngươi xem phía dưới! Ngươi xem ngươi xem, hiện tại có ta ở cạnh, thế mà lại tự mình đánh mất vẻ trầm ổn cẩn thận ngày thường, làm người tướng soái, dù có đại sơn sụp trước mắt, cũng không được biến sắc.
Phó Báo Quốc cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy nhưng cây thang còn chưa thiêu đốt sạch, nhất là những cây gỗ lăn, tất cả đều chất đống dưới tường thành, đập vào mắt, đã tạo thành một cái dốc cao.
Hỏa diễm dập tắt, nước lạnh lúc trước cũng đã bắt đầu kết băng.
Tạo thành một chỉnh thể thật lớn!
Phó Báo Quốc tựa như hiểu rõ điều gì đó, kinh ngạc nhìn cái dốc mới xuất hiện.