Ta Là Chí Tôn

Chương 636 : Thời cơ tốt nhất!

Ngày đăng: 09:07 30/04/20


- Đường Nhất Thủ nói thế nào?



Tất tiên sinh hỏi.



- Đường Nhất Thủ vắt óc suy nghĩ, thậm chí ói cả ra máu, cũng không nghĩ được nguyên cớ... Trước mắt còn đang ở nhà tĩnh dưỡng.



Vân Dương nói.



- Nôn ra máu? Tĩnh dưỡng? Nếu không tận mắt nhìn thấy, ta cũng không nghĩ tới trên đời lại có một ván cờ như thế, quả thực có thể khiến người ta lạc vào mà khó thoát được...



Tất tiên sinh thở dài một hơi, ánh mắt đột nhiên sáng lên:



- Chẳng lẽ đât chính là kỳ phổ trong truyền thuyết, vạn cổ không người có thể giải, Ẩu Huyết phổ sao?!



Vân Dương ngạc nhiên nói:



- Ẩu Huyết phổ? Kỳ phổ bí truyện kia sao?



Lập tức gật gật đầu, rất tán thành:



- Vậy thì khó trách, người xưa kể lại, bộ kỳ phổ này thực sự là tuyệt phẩm trong kỳ phổ, khó trách...



Tất tiên sinh ngưng thần suy tư, liên tiếp đưa ra các nhận định, rốt cục thu được kết luận chung nhất.



Ván cờ này, tuyệt không thể dùng thủ đoạn thông thường mà phá cục.



Nhưng càng nghĩ lại càng thấy phức tạp, biến hóa lại càng nhiều, thế nhưng kết quả cuối cùng lại tốn công vô ích, khó sửa bại cục.



Theo thời gian trôi qua, cờ trắng cờ đen dần hóa thành hai phe quân đội đối chọi, thiên quân vạn mã, tiếng chém giết rung trời.



Hai vị tuyệt thế thống soái, từng bước diệu chiêu xuất hiện, cơ biến vô tận, chém giết không có hạn dừng.



Tất tiên sinh dần lộ vẻ hoảng hốt, lẩm bẩm nói:




Tất tiên sinh hít một hơi thật sâu:



- Bởi chính lúc này, chúng ta cùng hắn mới lập được một phần lý do thân thiện, hiện động thủ với hắn, vẫn có thể có người hoài nghi, thế nhưng chỉ cần điện hạ phủ nhận, đủ để thoát hiềm nghi, thậm chí, trước mắt chính là thời điểm sát thủ nghỉ ngơi, cũng là lúc rối loạn nhất, giờ phút này mà ra tay, thực sự tiện lợi đến cực điểm!



Thái tử khẽ gật đầu:



- Không sai không sai, ra tay lúc này quả là thời cơ tốt nhất, cho dù ai cũng không thể nghĩ tới, chúng ta vừa mới lấy lòng, tỏ rõ thiện ý, thế mà lại lập tức động sát thủ, tiên sinh liệu sự như thần a.



Tất tiên sinh mỉm cười gật đầu, thản nhiên nói:



- Ông trời chú định điện hạ là người thành đại sự, trời cho không lấy, thực là tội lớn a!



Việc này không nên chậm chế, Thái tử lập tức hạ lệnh phân phó.



Ngay khi mệnh lệnh truyền đi, Tất tiên sinh còn tăng thêm một câu:



- Nhớ đem quyển kỳ phổ trong ngực Vân công tử mang về đây, tuyệt đối không được hư hao.



Thái tử trố mắt đối mặt.



Ngươi con mẹ nó đến cùng vì cái gì mà muốn giết Vân Dương, là vì ta hay là vì ngươi?



Chỉ là một bản kỳ phổ thôi mà, cần trắng trợn lấy việc công làm việc tư như thế sao?



Thái tử điện hạ hoàn toàn không thể lý giải nổi tâm tính của Tất tiên sinh.



...



Vân Dương rời khỏi phủ Thái tử, vừa mới bước qua một ngã rã, liền đã thấy được người quen.



Thượng Quan Linh Tú.