Ta Là Chí Tôn

Chương 650 : Không thể đi, không muốn đi!

Ngày đăng: 09:07 30/04/20


Từ lúc loạn chiến đến nay, đám sát thủ phiền muộn muôn dạng: Đao pháp tinh diệu của Vân Dương, hết thảy chỉ có sáu chiêu, đánh đi đánh lại cũng chỉ có sáu chiêu.



Thế nhưng sáu chiêu này bao hàm công thủ toàn diện, hoàn mỹ đến mức khiến người không thể phá giải.



Chỉ có thể dùng man lực, cưỡng ép phá hủy.



Chỉ là làm như thế, mỗi chiêu đều sẽ có một hai người chịu thụ thương.



Chiến đấu tiếp tục kéo dài, Vân Dương cố nhiên cũng không dễ chịu, hoàn cảnh hiểm ác, bất cứ lúc nào cũng có thể trúng một kích trí mạng.



Thế nhưng đám sát thủ cũng không hơn được bao, kẻ thảm nhất trong đó, trên người đã có tới hơn một trăm ba mươi vết thương!



Mặc dù chỉ là vết thương da thịt, vạch phá lớp da, cơ bản còn không cả chạm đến bắp thịt, nhưng... Đau a!



Diện tích trên một người không nhỏ, nhưng phân bố hơn một trăm ba mươi vết thương, thực sự nghĩ mà sợ!



So với lăng trì róc thịt cũng không khác là bao?!



Mười một người, bao gồm cả tên bị Vân Dương chém đứt tay kia, tất cả đều trơ mắt nhìn Vân Dương, thầm quyết tâm!



Tâm tâm niệm niệm một câu, con mẹ nó sao ngươi không ngã xuống đi!



Ngươi con mẹ nó sao không ngã xuống đi!



Bọn hắn không biết, càng không thể tưởng tượng nổi, Vân Dương không những không ngã xuống, ngược lại khiến bọn hắn kinh ngạc không thôi, trên thực tế, Vân Dương vẫn đang chờ thời phản kích, đến lúc này, đã không sai biệt lắm!



Sinh Sinh Bất Tức Thần Công, vẫn luôn vận chuyển trong kinh mạch hắn, Huyền khí tuần hoàn như trường giang đại hà, một mực duy trì thế công mạnh mẽ, không tiếc đại giới, nếu không Vân Dương cũng khó mà chèo chống tới lúc này, hoặc sớm đã lựa chọn phá vây mà đi.



Thế nhưng...




Chiến đấu càng lúc càng gay cấn, mà Sinh Sinh Bất Tức Thần Công của Vân Dương cũng dần kéo theo dược lực ẩn sâu trong kinh mạch, trong máu thịt thân thể chậm rãi thôi phát, khiến cho hắn nhanh chóng hồi phục...



Dược lực ẩn trong cơ thể, dùng một tần suất chậm rãi khiến người giận sôi mà tan ra, nhưng sau khi chậm chạm tan ra, lại dùng một tư thái như núi kêu biển gầm mang theo năng lượng khổng lồ tràn vào kinh mạch.



Bỗng nhiên cảm nhận được biến hóa trong thân thể, Vân Dương tự nhiên càng không nỡ rời đi, nào có nơi nào phù hợp để tăng thực lực hơn sinh tử thực chiến?



Hiện tại phá vây? Đó mới là phung phí của trời, bỏ lỡ cơ duyên, chỉ có kẻ ngu ngốc mới làm!



Nhìn thì như đang giãy dụa trong sinh tử, kỳ thực... Hắn lại đang chậm rãi mạnh lên!



Lực lượng trong cơ thể, càng lúc càng mạnh mẽ cường hoành!



Vân Dương có thể cảm nhận rõ ràng, lực lượng khổng lồ trong cơ thể tựa như đang dùng thần kim kiên cố nhất để chế tạo kiếm phôi, lúc này cần có lực lượng mạnh nhất đập nện, mới có thể dần triển lộ phong mang!



Giờ khắc này... Tần suất như vậy, mới chỉ đủ đánh tróc vài miếng rỉ sắt, so với bảo kiếm chân chính, triển lộ thần quang, còn tới mười vạn tám ngàn dặm...



Cho nên, sao có thể dừng trận chiến tại đây?!



Hiện tại hắn còn hy vọng, mấy người đang quan chiến ngoài kia cũng nhảy vô chiến đấu.



Để bão tố, tới càng mạng hơn chút đi!



Ta cần các ngươi đến chơi ta, mau tới đi a!



Mạnh lên!



Mạnh nữa lên!