Ta Là Chí Tôn
Chương 695 : Chỉ thế thôi
Ngày đăng: 09:08 30/04/20
- Nói như vậy, Đông Thiên Lãnh là giả bờ, nhưng đạo cụ, lại là thật?!
- Hẳn là... Đúng vậy.
- Ừm... Lý do của các ngươi... Chính là Cửu U Thập Thất Thiếu kia, vì sao lại nói vậy?
Ánh mắt Vân Tiêu Dao càng thêm sắc bén.
Vân Dương cười cười:
- Truyền thuyết này cũng không phải gì bí ẩn, phàm là người bác học nhớ nhiều đều hầu như biết đến, rất nhiều dã sử đều có ghi chép, có thể nói là thần thoại nổi tranh nhất Thiên Huyền đại lục.
Vân Tiêu Dao đứng yên như tượng hỗ, một hồi lâu sau, mới sáp nhiên nói:
- Tiểu tử, ngươi có tính tới chuyện, hai khối da đó là hàng thật hay không?
Vân Dương nói:
- Chính là thấy nó giống thật, nếu không ta sao có thể để Đông Thiên Lãnh đứng ra dẫn động chuyện này?
- Bây giờ đã không phải là nhìn như giống thật nữa... Ừm, lời này của ngươi, ý là ngươi biết cái kia có thể là thật!
- Cái này không quan trọng.
Vân Tiêu Dao thở dài bi thương:
- Đứa nhỏ... Chuyện gì đều có biến số, hiện tại, ta chỉ hy vọng thứ ngươi bỏ ra là giả... Nếu không, khả năng ngươi đã bỏ lỡ cơ duyên trọng yếu nhất cả đời!
- Cơ duyên kia, có thể cho ngươi trường sinh bất lão, trở thành Thần Tiên trong thần thoại, thành tựu truyền thuyết a!
Vân Tiêu Dao tiếc hận như biển cả gợn sóng, thao thao bất tuyệt, một song lại cao hơn một sóng.
- Chuyện đó để nói sau đi.
Vân Dương tỉnh tháo nói:
- Đầu tiên, ta là người, là người, ta có trách nhiệm cùng thủ hộ. Ta có thân nhân, có bằng hữu, có huynh đệ, có ân chưa báo, có cừu chưa trả.
- Sau đó, ta là người Ngọc Đường, là con dân Ngọc Đường, ta có trách nhiệm cùng thủ hộ. Thủ quốc hộ gia, thủ hộ cả dân tộc.
- Sau nữa, ta là một quân nhân Ngọc Đường, bảo vệ quốc gia, chính là bản tâm cả đời không đổi.
- Chỉ khi ta làm hết được những chuyện này, sau đó mới có thể nói đến hưởng thụ, nói đến tu luyện. Mới có thể có tử cách, trở thành một tu giả có tiềm lực trở thành Tiên Nhân.
Vân Dương vô thức kêu lên.
Vân Tiêu Dao dừng lại, thấp giọng nói:
- Sao vậy?
Vân Dương lại trầm mặc một chút, lúc này mới cười ngượng:
- Không có gì.
- Ừm, ngủ sớm đi.
Vân Tiêu Dao sải bước ra ngoài.
Cửa đóng lại.
Vân Dương vẫn đứng nguyên trong phòng, nhìn cửa phòng đóng lại. Hồi lâu sau, đều không động dù chỉ một chút.
- Nợ ngươi... Làm sao mới có thể bù?
Hắn thở thật dài.
Ngay vừa rồi, hắn có một xúc động muốn hành động, lại cuối cùng không thể biến thành hành dộng!
Hoặc là xúc động này, chính là đền bù duy nhất, giá trị nhất mà hắn có thể làm cho người kia!
Cutt!
Mật đồ da rồng!
Đao thương bất nhập!
Thủy hỏa bất xâm!
Tin tức nóng muốn nổ tung này, đem mục tiêu trực chỉ - Thiên Đường thành!
Tin tức này, trong thời gian ngắn truyền bá khắp thiên hạ, truyền đến trong tay mọi người, ai nấy đều không kịp chuẩn bị, thế nhưng vẫn say mê, vẫn miên man suy nghĩ.
Ngọc Đường triều đường ứng biến thần tốc, đã sớm hạ lệnh giới nghiêm, cho ra không cho vào.
Nhưng hiện thực lại là, người đi ra cực ít, còn những người không được vào... Lại cơ hồ đều vào.