Ta Là Chí Tôn

Chương 705 : Điểm mù

Ngày đăng: 09:08 30/04/20


Tình hình chém giết tại Đông thành càng lúc càng kịch liệt, động tĩnh gây ra cũng càng lúc càng lớn.



Toàn bộ khu thành đông, cơ bản đã biến thành một vùng phế tích, cảnh hoang tàn có thể thấy được khắp nơi!



Đối mặt tình huống tàn khốc bực này, đám nhân sĩ giang hồ cũng không khỏi có chút tâm thần bất định.



Nhưng ngày lúc này, một đợt ngôn luận lại đột nhiên dâng lên.



“Người trong giang hồ, ngày ngày liều mạng! Người thì có thể vang danh vạn cổ, thành tự truyền kỳ, cũng có người chết sớm siêu sinh sớm, mười tam năm sau lại làm lại từ đầu!”



“Người trong giang hồ, ai không muốn thành thần thành thánh! Bây giờ, cơ hội đang ở trước mắt, ta sao lại có thể từ bỏ? Bảo vật xuất hiện trong thời đại của ta, vậy ta cũng chính là mệnh địch chi chủ!”



“Tuyệt đỉnh cao thủ, có ai mà không phải khi cất bước thu được kỳ ngộ? Vì sao kỳ ngộ lại không thể rơi đến trên người ta?”



“Muốn đi thì các ngươi cứ đi, dù sao ta cũng sẽ không đi.”



“Bỏ mạng trên giang hồ, với bỏ mạng ở nơi đây, lại có gì khác nhau? Tại sao phải đi? Chẳng lẽ đây không phải là giang hồ?”



“Nơi nào có người, nơi đó chính là giang hồ! Chết ở đây, chết càng thêm ý nghĩa, càng thêm thỏa nguyện!”



“...”



Vốn dĩ, theo con số thương vong càng lúc càng nhiều, rất nhiều người giang hồ đã bắt đầu có ý định bỏ cuộc, bọn hắn tuy đều tự cho là đúng, nhiệt huyết sục sôi, nhưng người thông minh cũng không ít.



Ngay trong lúc này, lại có một đợt ngôn luận dị dạng truyền ra, trong nháy mắt liền khởi lại dã tâm của đại đa số mọi người!



Đúng vậy a, sao không liều mạng? Ở đâu mà không phải là liều mạng?



Ngay lúc này, một lão niên giang hò cảm khái nói một câu.
- Nếu ta là Âu Dương Tiêu Sắt, như vậy đến thì nhất định phải đến, nhưng sẽ chắc chắn không lập tức tới khu đông.



- Nếu không tới khu đông, vậy còn lại ba mặt tây nam bắc, không, nếu ẩn nấp ở tây nam bắc, tuy có thể bảo đảm nhất thời, nhưng cuối cùng cũng quá xa khu đông. Một khi sinh biến cố, thậm chí đến lúc kết thúc, lại căn bản không đủ thời gian chạy tới, rất có thể sẽ đuổi không kịp cơ hội.



- Như vậy, ở lại khu hoàng thành trung tâm bốn khu, lại là một lựa chọn tốt nhất...



Vân Dương trầm ngâm nửa ngày, ánh mắt đột nhiên ngưng định lại.



- Không, hoàng thành trung tâm vẫn không phải là lựa chọn tốt nhất, vẫn có một câu tục ngữ, chỗ nguy hiểm nhất cũng là là chỗ an toàn nhất, chỉ cần có thể tìm được điểm mù nguy hiểm nhất là được, mà cái gọi là điểm mù nguy hiểm nhất, không gì ngoài... Dưới chân đèn!



- Như vậy, dưới chân đèn của khu đông là nơi nào?



Vân Dương như bị lôi minh đánh tỉnh:



- Chỉ cần đi vào khu thành đông, động một chút chính là sinh tử, khó có ngoại lệ, coi như tu vi cao hơn nữa, cũng không thể tranh đặc quyền ở khu đông... Không, trong khu đông, có một loại người sẽ không bị công kích... Quân nhân!



Vân Dương vừa nghĩ đến đây, tựa như được thể hồ quán đỉnh, lập tức sinh liên tưởng...



- Âu Dương Tiêu Sắt chỉ cần có thể lẫn vào trong số quan binh nhặt xác trong quân đội, há chẳng phải có thể tùy thời nắm được động tĩnh? Hơn nữa còn có thể tùy thời xuất thủ tham gia tranh đoạt, hắn chình là tồn tại nhất định không bị công kích a?



Liên tưởng đến đây, tuy quả là một vấn đề rất đơn giản, nhưng cũng là một lựa chọn tốt nhất.



Chỉ là, muốn thu được kết quả này, vẫn cần phải vòng một vòng lớn mới được.



Đây chính là điểm mù trong tư duy.



Điều sau đó, tương đối trở nên đơn giản, Vân Dương trực tiếp tìm Thiết Tranh giúp đỡ, có một số việc, để Thiết Tranh đi làm, so với Thủy Vô Âm còn càng thêm mau lẹ.