Ta Là Chí Tôn
Chương 718 : Sinh cơ!?
Ngày đăng: 09:08 30/04/20
Lấy tình thế trước mắt, gia hỏa này đột nhiên nhảy ra cũng không phải quá tự cao, nếu như thực lực đám người tham gia chiến đấu mà chỉ như biểu hiện trước đó, có lẽ Ngọc Kiếm Phi này đã thực có thể toại nguyện.
Nhưng vấn đề là, cao thủ chân chính đều chưa từng xuất toàn lực, cho nên hắn làm chim đầu đàn, thực cũng chỉ có một kết cục thất bại tan tác mà về!
Cho nên, hắn chết nhẹ nhõm dễ dàng như thế, tựa như ngoài ý liệu, thực ra lại hoàn toàn hợp tình hợp lý!
Đương nhiên, hợp lý!
Đây cũng là vấn đề về vận khí, cũng như Bạch Y Tuyết vậy, trước giờ hắn chưa từng thăng hạng trong kiếm khách bảng, nhưng người ta có vận khí trốn được trong tay thiên hạ đệ nhất kiếm khác, đây chính là vận khí, còn Cuồng Long kiếm khác Ngọc Kiếm Phi này, tu vi dù cao thế nào, còn không phải mới lên đã bị chém thành cặn bã!
Tình hình chiến đấu cũng không vì cái chết của Ngọc Kiếm Phi mà nhẹ hơn chút nào, thậm chí càng lúc càng cực đoan, trong đám người, người phóng ra đại chiêu cũng ngày càng nhiều.
Trong giang hồ, thứ không thiếu nhất chính là cao thủ ẩn giấu, tình hình chiến đấu tới nay, cơ bản là đã tới cuối cùng, đám người cũng không còn tâm tư giữ lại nữa, tự nhiên thỏa thích hành động, tình hình chiến đấu cùng theo đó mà càng thêm kịch liệt, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc, đều có hàng chục hàng trăm người ngã xuống.
Nếu như phải nói điều gì đó có trong dự liệu... Hẳn chính là, trong số những người ngã xuống, đại bộ phận đều là cao thủ, là người có tu vi cao thâm!
Hại bên đánh tới hôm nay, tình hình chiến đấu tuy thảm liệt, lại có cực ít cao thủ đỉnh phong xuất thủ toàn lực, duy nhất chỉ có lúc đứng trước sống còn, đầu tiên là kẽ đất chợt hiện, mai táng nhóm nhân thủ thứ nhất, mở màn cho trận chiến cực đoan, lại có Ngọc Kiếm Phi kia tự lên hiến mạng, khiến mọi người cùng hiểu, dù nhân số ở đây đang giảm mạnh, thế nhưng đều là cao thủ khó gặp trên giang hồ.
Cũng chính vì hiểu rõ như vậy, cũng biết người nào mới là đối thủ chân chính uy hiếp bản thân, cho nên vừa có cơ hội, lập tức vô tình hay hưu ý đồng tâm hiệp lực, đánh ngã nhóm người này.
Đám sát thủ vẫn không ngừng ngã xuống, nhân số kịch liệt giảm bớt.
Trong nháy mắt, đã không còn đủ trăm người.
Hận Biệt Ly đột nhiên rung cổ tay, trường kiếm ngâm minh, phát ra hào quang rực rỡ, gầm thét một tiếng:
- Mọi người lưu ý, phá vây!
Hai chữ cuối vừa ra khỏi miệng, lập tức như gió nổi mây phun, kinh thiên nghịch biến!
Số lượng sát thủ may mắn sống sót không đến trăm người kia, đồng thời rời vị trí, thi triển toàn bộ thực lực kinh người, trong nháy mắt giết ra một đường máu, càng cùng nhau tập trung về hướng Hận Biệt Ly.
Cùng lúc đó, hai người Hận Biệt Ly cùng Hồng Trảm một đao một kiếm, thỏa thích tê minh, chấn nhiếp toàn trường.
Một đao kiếm khí, một đạo đao khí, cùng nhau quét ra.
Đao kiếm hợp lưu, trong nháy mắt thanh không toàn bộ đối thủ xung quanh, tạm thời tạo ra một khu vực an toàn!
Đội ngũ phía sau còn gần có sáu mươi người, so với mong muốn của hai người, còn tốt hơn một chút, mà trong đó, đều là đỉnh cấp sát thủ.
Đương nhiên, trước khi phá vây tới chỗ an toàn, khẳng định sẽ còn hao tổn một số nữa. Nhưng nhiều nhất, cuối cùng cũng sẽ không tổn hao quá nhiều. Đoán chừng, người có thể đến nơi an toàn, sẽ phải khoảng chừng hai lăm đến ba mươi người!
Mà trong số đó, đảm bảo là đỉnh phong trong đỉnh phong, tinh nhuệ trong tinh nhuệ!
Không ai ngoại lệ, đều thực sự may mắn!
Sát thủ có thể sống đến đây, tuyệt đối đều có vận khí cực tốt!
Như vậy, là đủ!
Hơn sáu mươi tên sát thủ, dùng tận sức bú ti, chen chúc hướng lên phía trước, phóng tới sinh lộ, cũng chính là lỗ hổng phòng ngự của đám cao thủ giang hồ.
Mà vị trí lỗ hổng bên kia, cũng chỉ không đến trăm người trông coi, cơ hồ có thể nói, kết cục xông phá khỏi trùng vây, đã thành định cục, chắc như đinh đóng cột.
Đám cao thủ giang hồ đương nhiên không muốn thấy chuyện này, trong mắt đầy không cam lòng.
Thế nhưng, đây lại chính là tình huống mà hai người Hận Biệt Ly đã sớm tính toán.
Hai đại sát thủ nắm chắc thế cục, phân tích tình thế, kết quả quả trong dự liệu, chính xác đến cực điểm!
Trên thực tế, đây vốn là mấu chốt để bọn hắn có thể đặt chân trên giang hồ, trường thịnh không suy bấy năm nay!
Nếu có thế mà cũng tính sai, như vậy e là bọn hắn đã sớm không chờ được đến đây.
Ngay lúc đám sát thủ đại phát thần uy, đánh đám cao thủ đến người ngã ngựa đổ, gần như sắp phá vòng vây...
Đột nhiên một tiếng kèn lệnh vang vọng không trung, một thanh âm uy nghiêm túc mục chợt hiện...
- Phụng Khẩu dụ đương kim Thái tử, chém giết loạn đảng. Dập tắt sát thủ, giương uy Ngọc Đường, sáng sủa trời quang!
Một mệnh lệnh đột nhiên tới, Hận Biệt Ly cùng Hồng Trảm cùng nhau trợn mắt, đầy vẻ không thể tin được.
Cái này... Có chuyện gì xảy ra?