Ta Là Chí Tôn

Chương 720 : Vân công tử bức người

Ngày đăng: 09:08 30/04/20


Hiện tại, cả đám cao thủ giang hồ cùng nóng lòng muốn biết đáp án này, bởi vì, bọn hắn đều sợ!



Nếu là bình thường, hiển nhiên sẽ không có chuyện đó, với tu vi của bọn hắn, muốn ngạnh kháng vài mũi Huyền Thiết tiễn cũng không phải việc khó.



Nhưng, hiện tại là lúc nào? Lực chiến thân mệt, một thân tu vi mười mất chín, giờ đồng thời đối mặt với hơn vạn Thí Thần cung, một vạn đó a...



Vạn tiễn cùng bắn, uy lực đó... Thực muốn chửi bậy mà.



Không thấy đám sát thủ kia biến thành nhím cả rồi hả? Những người này, có ai có tu vi thấp hơn bọn hắn đâu?



May mà lo nghĩ của bọn hắn rất nhanh đã bị đánh tan.



Theo một tiếng hô vang, bầu trời đột nhiên xuất hiện một người, tay áo bồng bềnh, không giận tự uy, người tới chính là Ngọcng Tiêu Dao vương Vân Tiêu Dao.



- Lý tướng quân? Ngươi tới đây làm gì?



Vân Tiêu Dao uy nghiêm hỏi:



- Bản vương từng thay mặt Ngọc Đường hứa hẹn không tham dự chuyện này, tại sao các ngươi lại xuất hiện ở đây, dùng Huyền Thiết tiễn đánh giết nhiều người như vậy? Lý tướng quân, ngươi mau cho ta một lời giải thích! Ngay lập tức!



Đối diện, vị Lý tướng quân kia ngồi trên lưng ngựa, không kiêu không ti chắp tay nói:



- Vương gia chớ có tức giận, tiểu tướng cũng chỉ phụng mệnh làm việc.



Vân Tiêu Dao cả giận nói:



- Phụng mệnh? Phụng mệnh của ai?



Lý tướng quân ngồi yên trên ngựa, chắp tay:



- Bản tướng phụng Đông cung Thái tử chi mệnh. Ý của Thái tử, cũng không nhắm vào các anh hùng giang hồ, hứa hẹn trước đó vẫn có hiệu lực. Nhưng đám sát thủ này đều là một đám cùng hung cực ác, giờ bắt được ở đây, tuyệt không thể bỏ qua cho bất luận kẻ nào!



Vân Tiêu Dao trầm mặt:
Lời này thực quá tuyệt, không đuổi tận giết tuyệt, chỉ cần để lại vật chứng, để người ta có cái báo cáo, có vẻ như rất hợp tình hợp lý, có điều, chân tướng trong đó, ai cũng có thể hiểu được, hóa ra đây mới là sự thật!



Nguyên nhân chính, đương nhiên là ở đây!



Đám cao thủ giang hồ ở ngoài nghe vậy cũng lập tức ồn ào: Nói cái quái gì vậy? Để lại bảo đồ?



Chúng ta đánh giết ở đây, bỏ ra mười mấy vạn sinh mệnh, khó khăn mới ma diệt liên minh sát thủ tới mức này, sau đó các ngươi tọa sơn quan hổ đấu, dùng khỏe ứng mệt nhúng tay tham gia, nói một câu liền muốn bảo đồ?



Nếu ngươi muốn, sao không ra đoạt từng sớm đi!



Hiện tại lại làm cái trò này?



Làm người, sao có thể vô sỉ như vậy?!



Nếu không phải phía Ngọc Đường đã sớm ban bố nghiêm lệnh, chúng ta đã sớm đánh tới hoàng con mẹ cung nhà các ngươi, há có thể ở lại nơi này?



Giờ ngươi làm như thế, rõ ràng là muốn chơi chúng ta mà!



Thực đúng là làm khó cho các ngươi, ăn thịt thì thôi, thậm chí cả canh cũng muốn húp.



Muốn triệt đệ đùa chết chúng ta, hủy diệt toàn bộ cao giai tu giả trên giang hồ?!



Làm người lại có thể tuyệt như thế?



Hiển nhiên đám giang hồ lại đã nghĩ nhiều, tình thế rối loạn, chứng sợ hãi vọng tưởng lại phát tác, lấy thực lực của đám cao thủ giang hồ này, một khi đè nén không nổi mà bộc phát, đoán chừng đẩy sụp cái Thiên Đường thành này cũng không phải là chuyện không thể!



Mà lúc này, đáy lòng đám người lại chỉ lấp đầy sợ hãi cùng phẫn nộ, nào dám liều chết đánh cược một lần, Vân Dương lại lần nữa mở lời, trong giọng có ý không vui:



- Lý tướng quân nói vậy là sai rồi! Trước đó, phụ vương ta đã xin chỉ thị của Bệ hạ, vì thế nên mới mở ra chỗ này, cũng được Bệ hạ chính miệng cho phép, phàm là lực lượng của Ngọc Đường, tuyệt không thể tham dự tranh đoạt lần này, càng không cho phép ngấp nghé hai tấm bảo đồ kia, không được sai sót.



- Bệ hạ còn trịnh trọng nói, thần vật của giang hồ, cho dù là thần vật, cũng chỉ thuộc về giang hồ. Giờ Lý tướng quân lại muốn lưu lại bảo đồ... Ha ha...