Ta Là Chí Tôn
Chương 740 : Tử U nội loạn!
Ngày đăng: 09:08 30/04/20
Mọi người đều binh, nhi tử của Ngô Liệt hoàn toàn không có tu vi, thậm chí hai chân còn tàn tật, ngay cả đôi mắt cùng từng có thời gian bị mù, chỉ có điều được dị nhân thi cứu, mất mà lại được, lần nữa nhìn thấy ánh sáng, ngoài ra, người này còn cho mọi người một ấn tướng, chính là cái đầu cũng không được thanh tỉnh lắm, cái này có vẻ được gọi là “hơi ngu” thì phải.
Thế nhưng, một người như vậy, dù hiện đã khôi phục bình thường thì lại thế nào?
Một người như vậy, dựa vào cái gì mà có thể lọt vào mắt xanh của Ngô Ảnh? Mà tiêu chuẩn chọn học sinh của Ngô Ảnh lại là cái gì?
- Tiêu chuẩn thu đồ của ta, thứ nhất phải xem tâm tính, thiên phú tư chất chỉ tính thứ hai, tuổi tác của nhi tử Ngô Liệt không lớn, nhưng chuyện nó trải qua lại phức tạp hơn người thường nhiều. Tâm trí càng đạt đến mức thiên truy bách luyện. Ngoài ra, nó không có tu vi, thậm chí thể chất cũng không thích hợp tu luyện, nhưng truyền thừa của ta cũng không ngại, chỉ cần có một thân thể cường kiện là đủ rồi, ngoài ra độ chuyên chú của kẻ này, thực là hiếm người sáng được, đáng quý.
Ngô Ảnh nói:
- Thậm chí, với gia giao của hắn, cả đời không lo phải hổ thẹn.
- Có thể làm gương sáng cho người, lựa chọn hàng đầu cho phía đằng văn.
Mấy vị đại lão nghe vậy cũng yên lặng.
Đến tận đây, hai đệ tử truyền thừa văn võ của Ngô Ảnh đã có được tuyển ra, tiếp đó, thu thêm mấy đệ tử ký danh để thúc đẩy hai đệ tử chính mà thôi.
Đối với việc nhi tử mình có thể trúng tuyển, Ngô Liệt thực sự kinh hỷ, kinh hỷ đến mức có chút thất thố, tự mình đi gặp Ngô Ảnh nói cảm ơn, càng làm việc tặng lễ xưa nay chưa từng có, tự mình viết một bức thư… Thanh Thiên Bạch Nhật!
Đối với phần lễ này, mấy người Thu Kiếm Hàn trực tiếp khịt mũi khinh thường, Ngô Liệt ngươi là thanh quan, là năng thần, nhưng mấy chữ này của ngươi cũng chỉ có thể nói là có thể nhìn thôi, muốn tạ sư lễ thì ít cũng phải trịnh trọng hơn mấy phần, lễ này của ngươi, không bằng không tặng!
Thế nhưng, Ngô Ảnh nhìn lễ, liền giống như đạt được bảo vật, phi thường kích động đem treo lên vách tường, trịnh trọng đặt giữa chính sảnh.
Chẳng lẽ Ngô Ảnh thích cái thứ này?
Chuyện này là sao?
Nhưng bất kể thế nào, mấy người đều ý thức được một chuyện, đây, chính là cơ hội trời cho!
Sau khi đám người trong Quân bộ thương nghị, Ngô Ảnh nhanh chóng đề xuất kế hoạch tác chiến cụ thể, kiếm chỉ Tử U, dùng tốc độ cao nhất diệt gọn.
Chiến dịch lần này, chính là muốn diệt quốc, ngoại trừ xuất động toàn bộ Tây quân, Nam quân cùng Bắc quân đều xuất động mười vạn nhân mã, từ hai bên nhanh chóng trợ giúp Tây quân, bảo đảm ưu thế, tốc chiến tốc thắng.
Chiến lược mà Ngô Ảnh đặt ra thực có thể nói là quá tỉ mỉ, mỗi bước kế hoạch thậm chí nhiệm vụ tiến độ mỗi ngày đều có quy hoạch rõ ràng: Cơ hội trời cho, một chiến diệt Tử U!
- Đông tuyến, quân đội của Phó Báo Quốc đã ra khỏi Thiết Cốt quan, hỏa lực tập trung biên cảnh Đông Huyền, ngăn chặn Đông Huyền vọng động, nếu Đông Huyền có hành động, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đánh tới.
- Nam tuyến, quân đội của Lãnh Sơn, rải lời đồn, nói Vân Tôn tới Nam Cương tham dự tác chiến, ý muốn nhằm thẳng vào nền tảng lập quốc Đại Nguyên.
- Bắc tuyến, thiết kỵ của Thiết Tranh xuất động toàn bộ, từng người tự chiến, phân mười đường kỵ mã, quấy rối tác chiến, phải làm cho bắc địch phí công chạy loạn, áp chế trong bản đồ!
- Từ hôm nay, Thiết Tranh đu Bắc cương, tọa trấn phương bắc.
- Trong nước bắt đầu mộ binh, thời cơ thống nhất đã tới, kiến công lập nghiệp, không lúc này thì còn chờ đến bao giờ!
“…”
Ngô Ảnh trù tính, bước đầu chính là đoạn tuyệt khả năng quấy rối của các nước khác.