Ta Là Chí Tôn

Chương 752 : Thiên địa dị biến!

Ngày đăng: 09:09 30/04/20


Vô tận linh khí vượt qua vô tận không gian, từ bốn phương tám hướng quán trú vào trong vòi rồng, hải nạp bách xuyên, cuồn cuộn tràn vào Cửu Tôn phủ.



Cửu Tôn vốn đã có sương mù nồng đậm, nay lại càng đặc thêm như nước, cơ hồ ngưng thành thực chất, hơn nữa, linh khí nồng đậm bên ngoài vẫn không ngừng tụ lại, hợp dòng quán trú vào trong!



Chính giữa Cửu Tôn phủ, chính là gian phòng của Thổ Tôn, cũng là đích đến của vô số sinh khí, chính vì vậy mới xuất hiện hiện tượng mưa linh khí trong phòng!



Vân Dương ngồi ngay ngắn trên ghế của Thổ Tôn, nhắm chặt hai mắt, dốc lòng vận công.



Thời gian trôi qua, vòi rồng nối thẳng lên trời chẳng những không có dấu hiệu yếu lại, mà càng lúc lại càng lớn, linh khí hợp dòng trút xuống Cửu Tôn phủ cũng tăng lên nhiều, vốn chỉ là mưa to cọ rửa, dần dần càng thêm ngưng thực, vô số linh khí màu trắng tựa như từng đầu tiểu xà vây quanh thân thể Vân Dương, vui sướng chuyển động, mỗi một vòng, tiểu xà liền biến mất một chút… bên ngoài lại càng có nhiều dòng linh khí trắng sữa tràn vào, bổ sung, tiếp tục xoay tròn…



Bổ sung, biến mất, vòng đi vòng lại, không ngừng không nghỉ!



Cửu Tôn xưa nay trầm mặc, nồng vụ bình yên chưa từng lay động, nay lại không ngừng biến đổi các loại nhan sắc.



Đỏ cam vàng lục lam chàm tím, các sắc thái xuất hiện, mỹ lệ vô hạn.



Quan một thời gian, toàn bộ Thiên Đường thành đều bị các sắc thái từ Cửu Tôn phủ chiếu rọi, cả Thiên Đường thành như được dát lên một tầng sắc thái mỹ lệ.



Chuyện như vậy, thực giống như… trong một mảnh đêm tối, đột nhiên xuất hiện tuyệt thế bảo bối, chiếu rọi hoàn vũ, bầu trời càng thêm rực rỡ, tràn đầy kỳ quang sáng chói…



Nhưng bây giờ, tõ ràng là ban ngày a, sao có thể như vậy?



Tòa thành mấy mấy ngàn vạn dân chúng, không ai không thấy cảnh tượng này, hơn nữa trong phạm vi ngàn dặm, chỉ cần ngẩng đầu là có thể thấy được, thậm chí, phạm vi này còn đang không ngừng mở rộng!



Qua một ngày, phạm vi này đã bao trùm quốc cảnh Ngọc Đường, dù là người cách Thiên Đường thành mấy vạn dặm, cũng có thể nhìn thấy ánh sáng mỹ lệ kia chiếu tới…



Lúc này, sắc điệu mảnh trời lại chậm rãi thay đổi.



Từ hoàng hôn, chuyển thành màu thâm thúy, phát lam, đến cuối cùng hóa thành màu tím tinh khiết nhất!



Cả thiên hạ, chỉ nhìn thấy một màu tím, không có bắt cứ ánh trăng ánh sao nào chiếu được vào trong tầm mắt!



Tựa như một bầu trời làm từ tử tinh phỉ thúy, thay thế bóng đêm đen kịt mọi ngày.



Phía trên bầu trời, nơi không ai với tới được, vô tận Đông Cựu Tử Khí từ phương đông thản nhiên tràn đến, chen chúc mà tới, như già thiên tế địa!



Mắt thấy cảnh tượng này, đám người khiếp sợ không thôi, nhìn dị tượng chưa xưa nay chưa từng có, trợn mắt hốc mồm, ngây ra như phỗng!








Hoàng đế hỏi.



- Những gì chúng ta nói, còn chưa phải tất cả của hắn, điều duy nhất có thể khẳng định, tài năng của hắn thực đúng là kinh thiên vĩ địa!



Thu Kiếm Hàn trịnh trọng gật đầu, liên tục ca ngợi năng lực của Ngô Ảnh.



Phương Kình Thiên muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên sững người lại:



- Đây… đây là cái gì?



Ba người cùng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bầu trời hiện đủ màu sắc, sáng chói mỹ lệ, chói lọi vô hạn.



Đầu nguồn của ánh sáng…



Hoàng đế Bệ hạ bỗng đứng bật dậy, bước nhanh tới cửa sổ, không nhịn được mà hoảng sợ nói:



- Cửu Tôn phủ? Là Cửu Tôn phủ sinh động tĩnh?



“…”



Hai vị đại lão lập tức im lặng không nói.



Có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy, nhìn khắp Thiên Đường thành, ngoại trừ Cửu Tôn phủ… thực sự đúng là không còn chỗ nào!



- Tại sao có thể như vậy? Cửu Tôn phủ, trước nay chưa từng có động tĩnh lớn như vậy a, là Thiên Đạo cảnh báo…



Hoàng đế Bệ hạ nhíu mày nói:



- Hay là… Vân Tôn?



Hai người Thu Kiếm Hàn không nói, cũng thực không biết chuyện gì xảy ra.



- Dị tượng kinh thiên động địa như vậy… Vân Tôn muốn làm gì? Hắn là lại có ngoại đạo, mưu đồ làm loạn?!



Hoàng đế Bệ hạ đột nhiên đứng lên:



- Đi, đi xem một chút!