Ta Là Chí Tôn

Chương 832 : Đến muộn

Ngày đăng: 09:10 30/04/20


Đồng thời, Kế Linh Tê còn có chút tự ti mặc cảm: Hắn ưu tú như vậy, ta… sao ta lại có chút cảm giác không xứng với hắn a…



Ta cần phải càng ưu tú hơn nữa, càng cố gắng hơn nữa, tu vi cao hơn chút nữa…



Một nơi xa xôi nào đó, hai người nào đó cùng im lặng: Nha đầu, sao ngươi có thể tự coi nhẹ bản thân a, rõ ràng tu vi ngươi còn trên hắn, mặt nào cũng không thua hắn, hắn có thể bắt được trái tim của ngươi, căn bản chính là thiên đại tạo hóa!



Ngươi cũng không thể yếu thế a, không thể tự cam đi vào khuôn khổ, nếu vậy cha mẹ ngươi trực tiếp phải bồi đến nhà, không chừng còn bị tên thần côn kia cười đến chết mất, ngàn vạn không được chịu thua kém a!







Lúc này, Vân Dương đang thầm thấy cổ quái.



Rõ ràng đang đi bình thường, Kế Linh Tê lại đột nhiên kéo tay hắn?



Chủ động?!



- Vân Dương, ngươi xem, đám mây trên kia thật xinh đẹp, nhìn như một con cá lớn vậy, ngươi thấy có phải không.



Kế Linh Tê nhảy cẫng lên, chỉ về chân trời, một tay kéo Vân Dương để hắn nhìn.



Vân Dương theo tiếng nhìn lại, cau mày một cái, cá? Thứ kia có hình thù gì đâu? Có chỗ nào đẹp cơ chứ, mắt thẩm mỹ kiểu gì vậy?



Nhưng kể từ sau khi có lý do này để kéo tay, sau đó tay nhỏ nắm khoác tay lớn, đã không còn tách ra.



- Ngươi xem,.. Bên kia có một con sóc nhỏ, thật đáng yêu.



- Nhìn bên kia, ha ha, con trâu kia đang làm gì vậy?



- Ai nha nha… sao hai con chó kia lại cõng nhau… ách! Không nên nhìn!







Hắc tuyến giăng đầy mặt, thật lâu cũng không lặn xuống nổi.



Giờ chúng ta đang tới nơi quyết chiến sinh tử đó, sao từ trong mắt Kế Linh Tê, lại hoàn toàn biến thành đi du sơn ngoạn thủy rồi a.



Từ lúc bắt đầu, hai người vốn đã xuất phát chậm một ngày, nếu trực tiếp hóa thành phong vân, cực tốc di chuyển, lúc này đã sớm tới nơi, nhưng do có Kế Linh Tê đi theo, Vân Dương khó có thể thi triển tốc độ cao mà di chuyển.
Chẳng lẽ muốn mượn số quân đội này, đến vây quét bọn hắn?



Điều này sao có thể?!



Nhân lực có hạn, bọn hắn tuy không thể giết được hết những người này, nhưng nếu một lòng muốn chạy, toàn thân trở ra… coi như quân đội ở đây tăng thêm gấp chục lần, cũng không ngăn được bọn hắn a.



Thực sự không được, chúng ta còn không thể bay lên trời sao.



Chúng ta có thể bay a.



Thí Thần cung có bá đạo, tầm bắn cũng chỉ có hạn, chỉ cần chúng ta không liều mạng, ngươi có thể làm gì được chúng ta?!



Như vậy, đám đại quân này tới đây làm gì?



Dù thế nào cũng không phải là tới để phất cờ reo hò cổ vũ a?!



Đối với vấn đề này, Niên tiên sinh trực tiếp phái người xuống hỏi:



- Các ngươi tới làm gì?



Phó Báo Quốc cũng rất thức thời:



- Chúng ta tới quan chiến, trợ uy cho Vân Tôn đại nhân. Bảo đảm trận chiến này không có phe thứ ba tham gia quấy rầy.



Đối với đáp án này, Tứ Quý lâu triệt để im lặng.



Phe thứ ba tham gia quấy rầy?



Lý do này rất hợp lý, cũng rất đúng mực!



Nhưng vấn đề là, nhìn quang đương thế, có người nào, tổ chức nào có gan tham gia trận chiến này?!



Lại nói một câu không dễ nghe, nếu có phe thứ ba tham chiến, tỷ như Sâm La đình, Lăng Tiêu Túy hay Độc Cô Sầu, vậy thì cũng là trợ giúp Vân Tôn, đối với phe thứ ba trợ giúp Vân Tôn, các ngươi cũng muốn cản sao?!



Cười chết người rồi!