Ta Là Chí Tôn

Chương 841 : Thua không oan!

Ngày đăng: 09:10 30/04/20


Lấy định lực của Niên tiên sinh, sau khi nói đến đây, cũng không nhịn được mà có chút đau lòng nhức óc.



- Lúc ấy, Hà Hán Thanh cho rằng, người trong Cửu Tôn tất phải là nhân vật vô cùng khiêm tốn, hơn nữa lúc này chỉ còn một người may mắn sống sót, cần báo thù, hiển nhiên sẽ phải càng thêm cẩn thận, tuyệt đối sẽ không tùy tiện xuất đầu lộ diện. Cho nên, những kẻ phô trương ngoài sáng, đều thuộc hàng ngũ loại bỏ, nhất là “Thùng cơm” chứ dnah như Vân đại công tử. Tục ngữ nói, tên một người có thể không đúng, nhưng ngoại hiệu lại nhất định không sai, ngay cả bản tôn, cũng tán đồng cách nói như vậy, đây vốn là nhân chi thường tình, không có gì đáng nghi vấn.



- Nhưng lại tuyệt đối không thể ngờ rằng, chính một tí tẹo sơ sẩy như thế… lại là sai lầm lớn nhất của Tứ Quý lâu!



Niên tiên sinh bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.



Vân Dương cũng nở nụ cười nhàn nhạt, trong tươi cười, còn có lãnh ý không hiểu.



Kỳ thực, huynh đệ Cửu Tôn khi đó đều lấy khiêm tốn mà sống làm chủ. Duy chỉ có hắn cùng Bát ca là áp dụng phương pháp trái ngược, bắt chước câu nói đại ẩn tại thị, che tai mắt người. Không nghĩ tới, chính điểm này lại cứu hắn một mệnh.



“Thùng cơm”



Cái ngoại hiệu này đã lâu không còn ai nhắc tới, không nghĩ tới, di chứng sau trận chiến này đó, lại biến thành hộ thân phù!



- Thực đúng là trò cười, còn là trò cười trí mạng, từ sai lầm lần đầu, lần thứ hai lần thứ ba loại bỏ, đều đưa ngươi xếp đầu, sau đó bỏ công bỏ sức trên những người còn lại…



Vân Dương thầm không biết nên khóc hay cười, nhưng suy nghĩ cẩn thận, mọi chuyện vốn nên như thế.



Sau lần loại bỏ đầu tiên, ai còn hơi sức đâu mà bỏ tâm bỏ lực lên người đã xác định là không phải? Đây vốn là chuyện mà chẳng ai thừa hơi làm.



Trừ phi sau khi xác định lại phương hướng, mớ có thể quay đầu lần nữa nhìn lại, thế nhưng rõ ràng, Hà Hán Thanh không chờ được đến lúc này.



- Sau đó, lại có người đứng ra nói cần tính toán lại, thậm chí sau khi mấy Tôn giả của chúng ta gặp ngươi, đều cảm nhận được điểm không tầm thường trên người ngươi, ngươi quá sinh động, thực lực lại càng tăng nhanh đến kinh người, chỉ có điều… quan hệ của ngươi với Lăng Tiêu Túy, chân trước chân sau đã nổi lên mặt bàn…



Niên tiên sinh lại cười khổ:



- Đại sát khi Lăng Tiêu Túy xuất hiện, lần nữa trừ khử cơ hội bắt được Vân Tôn ngươi, một mặt là chúng ta sợ ném chuột vỡ bình, không nguyện tùy tiện trêu chọc Lăng Tiêu Túy, dù sao trong lúc sinh tử tồn vong này, trêu chọc cường địch như Lăng Tiêu Túy, tự nhiên không phải lựa chọn sáng suốt.



- Mặt khác, lại quy hết thảy bất thường của ngươi cho công của Lăng Tiêu Túy, dù sao, lấy thực lực của Lăng Tiêu Túy, ngươi lại có kết giao mật thiết với hắn như vậy, muốn để thực lực của ngươi tăng trong thời gian ngắn, cũng không phải là điều kỳ quái.
- Niên tiên sinh còn muốn biết bí mật khác của Cửu Tôn không?



Niên tiên sinh nhẹ nhàng thở dài:



- Nếu Vân Tôn đại nhân chịu nói, niên mỗ tự nhiên muốn rửa tai lắng nghe, tiếp thêm kiến thức.



Nhìn khí độ ung dung của Niên tiên sinh, Vân Dương khe khẽ thở dài:



- Khí độ phong phạm của tiên sinh, quả thực phi thường, khiến Vân mỗ nghĩ đến một câu.



Niên tiên sinh nở nụ cười nhàn nhạt:



- Nàng vốn giai nhân, sao đi làm tặc.



Vân Dương nói:



- Không sai không sai, tiên sinh biết rõ tâm ta!



Niên tiên sinh cười cười:



- Như thế nào là quan? Như thế nào là tặc?



Vân Dương trầm mặc, rốt cục cười cười:



- Đúng vậy, chỉ là lập trường khác biệt, cho nên sinh tử chi giao.



- Không sai, chính là lập trường khác biệt, cho nên sinh tử chi giao.



Niên tiên sinh nhẹ nhàng thở dài.