Ta Là Chí Tôn

Chương 850 : Quyết chiến Thiên Huyền nhai (5)

Ngày đăng: 09:10 30/04/20


Niên tiên sinh nói xong, chờ đám người phản ứng, nhưng đám người phía dưới lại không có ai nói chuyện tiếp lời, tất cả đều lựa chọn trầm mặc im lặng, nửa ngày không ai nói gì.



Mười chín người không ai lên tiếng, sắc mặt càng không dễ nhìn, hoặc tái nhợt, hoặc lãnh túc, không có bất kỳ người nào giữ được vẻ thong dong.



Tiếp qua nửa ngày, rốt cục có người mở miệng…



- Đao của Vân Dương, theo tin tức thu được, chúng ta có thể kết luận, đao này không những sắc bén dị thường, binh khí của chúng ta không thể tranh phong, hơn nữa nó còn có thể tùy ý biến hóa dài ngắn, đặc tính này có thể nói là khó lòng phòng bị, lại không thể không phòng! Binh khí trong tay chúng ta tự có thể tính là nhất đẳng thần binh lợi khí, nhưng dưới đao của đối phương, nhiều lắm chỉ đủ duy trì trong nháy mắt liền hỏng, chỉ riêng điểm này, đã là vấn đề nan giải, khó mà giải quyết!



Một người máu me đứng lên:



- Chuyện này ta từng trải, ta nhận thấy, tu vi của Vân Dương dù cũng có chút sâu xa, cuối cùng với lực lượng một người, thì cũng chỉ có hạn. Có điều, với bảo đao trong tay, chẳng khác nào tăng bội số chiến lực. Chúng ta đối đầu với Vân Dương, thực sự vô năng chống lại sự sắc bén của hắn, một khi vô ít tiếp xúc, như vậy sẽ là kết cục đầu một nơi, thân một nẻo, hồn đi cửu tuyền, không giải quyết được điểm này, chúng ta khó có cơ hội thắng!



- Thậm chí chúng ta còn không thể xác định, binh khí của chúng ta có thể va chạm mấy lần với bảo đao của hắn!



- Độ khó chơi của Vân Dương thực sự vượt ngoài dự liệu của chúng ta, thực sự do với Lăng Tiêu Túy cùng Độc Cô Sầu liên thủ còn đáng sợ hơn, lấy lực lượng của ta, cho dù đối đầu với hai đời thiên hạ đệ nhất, mặc dù không thể may mắn chiến thắng, nhưng cũng có thể nỗ lực quần nhau một thời gian, thế nhưng đối đầu với Vân Dương, ngay cả năng lực tìm chỗ trống cũng đều khó mà được.



- Hơn nữa, tu vi bản thân Vân Dương cũng không thể coi thường, vừa rồi chỉ tiếp túc hai lần ngắn ngủi, nhưng uy thế, chiến lực, lực bộc phát của hắn đều lộ rõ một điểm, tu vi của hắn không kém khôi thủ. Bình tĩnh mà nói, coi như không có cây đao này, hắn cũng là tồn tại không hề thua kém Lăng Tiêu Túy, thậm chí… biểu hiện hiện giờ của hắn, còn chưa phải là cực hạn, ngươi có biết, Vân Dương đã phát huy mấy thành lực lượng? Bảy thành, chín thành, mười thành, lại hoặc chỉ là năm thành?!



- Còn một điểm cũng không thể coi thường, đao pháp mà Vân Dương vận dụng cũng vô tình tinh diệu, có thể nói là siêu diệu ít thấy. Nếu chỉ lấy chiêu pháp mà luận, chúng ta, không bằng hắn!



- Tổng hợp ba ưu thế này, tu vi cao, bảo đao vô song, đao pháp siêu diệu. Vẻn vẹn chỉ một mình Vân Dương, nhưng độ nguy hiểm có thể bằng ba người Lăng Tiêu Túy liên thủ!
Càng nguy hiểm hơn là câu nói của người trong cuộc kia: Càng đáng sợ hơn chính là sau hai lần trúng chiêu, bản thân nàng ta lại lông tóc vô tổn, hoàn toàn bình thường.



Bị chặt cổ đâm tim không chết, lại còn xuất chiêu phản chấn người ta, điều này nghe qua xác thực rợn người, nhưng có lẽ là đối phương sử dụng một dị thuật thần bí nào đó, như vậy một hai lần có hiệu quả, nhưng thực tế vẫn phải có ảnh hưởng tồn tại, chỉ là nhất thời không thể hiện ra, thế nhưng câu lông tóc vô tổn, lại hoàn toàn phá vỡ ý nghĩ này!



Coi như nữ nhân kia có dị pháp hộ thân, nhưng bọn hắn dùng mạng điền vào, có khi còn có thể phá được hộ pháp của đối phương?



Thậm chí, nếu như dị pháp của đối phương không chút sơ hở, vừa phòng hộ tuyệt đối, lại thêm cực đoan phản phệ thì sao?!



Vậy thì một chút biện pháp cũng không có, căn bản không tồn tại bất kỳ khả năng gì có thể giết được nữ tử này!



Giết không chết, trốn không thoát, đánh không nổi.



Đối phương… thực sự không sợ đánh, mà là sợ không đánh, sợ người không dám đánh!



- Tình thế này càng khiến người buồn nôn, so với Vân Dương kia còn càng thêm khó nuốt…



Một tên cao thủ Tứ Quý lâu thở dài thườn thượt, cảm thán vô kế khả thi.



Niên tiên sinh cau mày thâm thúy.