Ta Là Chí Tôn

Chương 869 : Quyết chiến Thiên Huyền nhai (24)

Ngày đăng: 09:10 30/04/20


Cho dù Vân Dương phát hiện chân ý của hắn, muốn mượn tay hắn diệt trừ tất cả những người khác, thế nhưng cũng không cần phải đem bốn khối thần cốt kia ra a, thậm chí ngay cả ba bộ thi thể kia cũng không cần cự tuyệt, bởi vì vô luận thế nào, vì đoạt lấy chiến lực mạnh nhất, ứng phó với trận chiến cuối cùng này, hắn cũng sẽ giết hết mấy người sóng sót kia.



- Bởi vì ta sợ ngươi thu thập không hoàn chỉnh.



Vân Dương mỉm cười nói:



- Nếu không hoàn chỉnh, ta sợ ngươi không dám khởi động kế hoạch đó. Mặc dù khả năng này không lớn, nhưng xưa nay ta chưa bao giờ trông chờ vào may rủi, nếu ngươi thực sự không khởi động kế hoạch này, ta thực sự không thể xác định, ngoại trừ ngươi, Tứ Quý lâu còn bao nhiêu người.



- Nhưng chỉ cần ngươi khởi động kế hoạch này, như vậy, tất cả thủ hạ của ngươi sẽ bị ngươi giết sạch, ta thậm chí còn không cần cả quan tâm!



- Bởi vì, chính ngươi sẽ nhất định đuổi tận giết tuyệt.



- Tính như vậy, bốn khối thần cốt kia, thúc đẩy cục diện này, xác thực, vật siêu giá trị!



Vân Dương nở nụ cười bình thản:



- Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu hơn còn là do ta thần công đại thành, nóng lòng muốn lĩnh giáo thủ đoạn lớn nhất của Tứ Quý lâu các ngươi.



- Nếu không để ngươi thi triển ra lúc này, ta cảm thấy, ngươi sẽ vô cùng… không cam tâm mà chết!



Vân Dương cười cười:



- Là đối thủ mà ta muốn giết nhất, ta rất tình nguyện cho ngươi lý do tự diệt thủ hạ, diệt tuyệt y bát truyền thừa của Tứ Quý lâu!



Niên tiên sinh lạnh lùng cười cười:



- Vân Dương, ngươi biết không, ta từng nghe mấy câu truyện kiểu tự chui đầu vào rọ, có điều, ta vẫn cho mấy chuyện đó chỉ là ngụy tạo mà ra, trên thế giới nào có kẻ ngu xuẩn như vậy?



- Thế nhưng, hôm nay ta đã tin, những chuyện đó là thực, bởi trước mắt ta đang có một chứng cứ bằng xương bằng thịt, hơn nữa kẻ này còn được xưng tụng là Trí Tôn.



- Trí Tôn dùng mưu kế dương danh thiên hạ, hóa ra lại là một kẻ tự cho là đúng, ếch ngồi đáy giếng!
- Cũng chỉ như vậy? Giết ngươi dư xài!



- Ha ha ha…



Vân Dương cười to:



- Ngươi cưỡng ép dung hợp thần cốt, xa xa không thể phát huy uy lực lớn nhất, chiến lực như vậy, có phải… rất không giống mong muốn? Rất thất vọng hay không?







Niên tiên sinh không nói thêm gì nữa, hoàn toàn buông tay buông chân, công kích, chiến đấu. Chiến đấu tiếp tục, thế công ngày càng mạnh, khí diễm cũng càng thịnh, hiển nhiên, uy năng của Niên tiên sinh không chỉ có vậy, thao thao bất tuyệt, liên tục vô tận, uy thế hung mãnh, quả thực chưa từng được nghe, mà nay nghe cũng thấy rợn người!



Nhưng Niên tiên sinh cũng hiểu một điều, lời Vân Dương nói không hề sai.



Tu vi tăng lên, tăng rất nhiều.



Thế nhưng vấn đề mấu chốt lại là hắn không thể phát huy toàn bộ uy năng, cái gọi là càng chiến càng mạnh, chỉ là bởi vì thực lực hắn mới bạo tăng, cho nên thế công cũng gia tăng tương ứng mà thôi!



Chiến đấu tiếp tục, xung đột của thần cốt mới dần hiện, lúc đó, chiến lực của hắn cũng sẽ theo đó mà hạ xuống!



Đối với tình huống này, Niên tiên sinh tự nhiên hiểu rõ, không có hai ba mươi năm rèn luyện, quyết không thể hoàn toàn dung hợp thành công.



Lần dung hợp này, thực sự thiếu quá nhiều yếu tố phụ trợ, rất nhiều điều kiện tương quan, có thể nói, lần dung hợp thần cốt này chính là thất bại.



Mặc dù hiện có thể vận dụng tạm thời, thậm chí phát huy uy lực viễn siêu trước đó, thế nhưng khi chiến đấu kết thúc, khi hắn trở về, nhất định phải lần nữa móc thần cốt ra, sau đó mới lần nữa dung hợp lại!



Nói cách khác, bản thân hắn còn phải lần nữa dùng dao cao xương, tiếp nhận khổ hình!



Thậm chí còn không chỉ như vậy, hậu quả nghiêm trọng hơn còn ở phía sau…