Ta Là Đệ Nhất Nữ Phụ

Chương 20 : Có hay không!? (Chap tặng Tình tỷ)

Ngày đăng: 21:10 19/04/20


Hạ Tiểu Mễ bước xuống xe, sau khi tạm biệt Khúc Hành và tiêu diệt ngay cái ý nghĩ muốn cùng nó vào nhà rồi mới yên tâm theo chân Hạ Lạp Dương vào trong.



Căn nhà rất đẹp, thiết kế nội thất hiện đại, bla blo, vân vân và mây mây (xin lỗi nha, tác giả lười viết mấy cái đoạn này lắm. với cả hầu hết độc giả cũng lười đọc mấy đoạn này nhỉ ^^).



"Chị Mễ......". Vừa thấy nó, Thôi Hoàng Ân đã nhảy bổ vào nó, rất tự nhiên mà ôm.



Hạ Tiểu Mễ còn chưa định thần gì thì đã bị kéo lại vào lòng người khác. Và người này không ai khác chính là Lương Khúc Hành. Nó giật mình, trợn mắt chui giãy khỏi lòng anh, chất vấn:"Anh làm gì ở đây? Chẳng phải anh vừa mới rời khỏi sao?". Nó dở khóc dở cười



"Ừ, anh đi rồi, nhưng em để quên đồ nên quay lại trả em nè!". Nói rồi, mỉm cười đặt vào tay nó chiếc điện thoại.



Thôi Hoàng Ân rất khó chịu vì không ăn được đậu hũ của nó, đành quay sang trừng mắt với Khúc Hành. Anh rất đỗi tự nhiên mà đáp lại bằng nụ cười đầy sát ý.



"Được rồi, anh đi làm. Em dạy cậu nhóc này, nhớ cẩn thận nhé!". Anh cười nhìn nó, sau đó xoa đầu Thôi Hoàng Ân nhắc nhở, nhấn rất mạnh hai từ "cẩn thận" kia, sau đó mới bước ra ngoài.



"Thằng ôn c...."



BANG



Hạ Tiểu Mễ nhanh tay đấm thẳng mặt cậu trước khi cậu nói tiếp.



Thôi Hoàng Ân ai oán nhìn nó khóc thầm:"Huhu, chị có mới nới cũ, trọng sắc khinh.....sắc. huhuhu!".



Còn về việc học của Thôi Hoàng Ân chỉ có thể gói gọn trong nội dung:



"Dương tử, lấy bánh lên đây cho trẫmmmmmmm...."



"Đệ Dương, xuống lấy cho chị Mễ nướcccccc....."



"Dương ới, có hoa quả gì đem hết lên cho lão nươngggggg..."



"Dươnggggg...., lấy KFC lên cho chị Mễ mauuuuuu..."
-Song: E hèm, tôi chính là t/g kiêm phóng viên xinh gái của buổi phỏng vấn này. Sau đây sẽ là hai nhân vật chính của chúng ta, Lương Khúc Hành và Hạ Tiểu Mễ.



-Mễ: Xin chào độc giả! ^^



-Hành: Hân hạnh được gặp!



-Song: Được rồi, xin hỏi chị Mễ, chị có hài lòng khi được trở thành nv chính không?



-Mễ: Cái gì? Trẫm là nv chính? *ngạc nhiên*



-Song: Ờ.....chị này hay thật, tiêu đề truyện đã nói rồi gì!



-Mễ: Ừm ừm, cũng tạm được, cốt là tôi có gấu và không có bị hội đồng như mấy chị nữ chính kia! *cười*



-Song: Vậy còn anh Hành, liệu anh có hài lòng khi có ny như chị Mễ không?



-Hành: Cô ấy rất tốt, thông minh và rất đáng yêu! *ôn nhu xoa đầu Mễ*



-Mễ: Aha *đỏ mặt*



-Song: *ôm tim* Không, không, đừng có diễn cảnh tình tứ như vậy, hự...*khó thở*...t/g còn chưa có gấu các người đã được hạnh phúc. Không được, ta sẽ khiến cho các người gặp khó khăn, móa há há *cười điệu cười phù thủy*



-Mễ: Ngươi dám, lão nương cho ngươi ngũ mã phanh thây!



-Hành: *nhướn mày* Được thôi, nếu cô muốn biết cảm giác của người điên là như thế nào! *cười nụ cười của một ác quỷ đội lốt thiên thần*



-Song: Dạ, em biết lỗi rồi thưa các đại ca! *cúi đầu*. Nhưng bố là tác giả, bố thích làm gì cũng được, hớ hớ hớ *vừa nói vừa xách dẹp chạy*



-Song: Kỳ sau, sẽ là buổi phỏng vấn của t/g với Lạp Dương và Dục Nhiên ha. Cám ơn rất nhiều. Giờ tác giả phải chạy đây. oaoaoaoaaaaaaaaa......