Ta Là Đệ Nhất Nữ Phụ
Chương 29 :
Ngày đăng: 21:10 19/04/20
"AAAA, làm sao đây? Phải làm sao đây?". Hạ Tiểu Mễ xách chân váy cưới đi đi lại lại, vò đầu bứt tóc kêu gào thảm thiết.
Mặt Hạ Vãn Tình đầy hắc tuyến, vươn tay ném cây son vào bức tường sau lưng nó, tạo nên một vết đỏ nhoe nhoét trông vô cùng đáng sợ.
"Hạ Tiểu Mễ, ai biểu cô ăn cho lắm vô mà khiến bánh rơi xuống váy, bẩn hết kia. Còn chưa tới 10 phút nữa là lễ cưới bắt đầu, cô tính làm sao đây?". Hạ Vãn Tình hùng hổ.
Du Lăng Thần dịu dàng xoa xoa tấm lưng cho cô, giúp cô trấn tĩnh lại:"Tình nhi, bình tĩnh, sẽ ảnh hưởng không tốt tới đứa bé đâu!". Trong lòng anh thầm khóc ròng, chẳng lẽ phụ nữ mang thai đều thay đổi tâm tính sao?
Cô cắn môi, nhắm mắt quay đầu hướng khác, không nói nữa.
Hạ Tiểu Mễ thầm mắng bản thân vì sao lại đánh rớt bánh lên váy trắng chứ? Giờ phải làm sao đây?
"Chị hai!". Đúng lúc này, Hạ Lạp Dương chạy vào, cả người nhễ nhại mồ hôi, ôm một bộ váy cưới khác vào đưa cho nó:"Chị mặc vào đi, em không biết có vừa không nhưng chắc cũng không cách biệt quá lớn.".
"Ôi Dương tử đáng yêu, Dương tử tốt bụng của chị, em thật là giỏi quá đi!". Hạ Tiểu Mễ hôn chụt vào má cậu một cái, sau đó phóng vào phòng mặc váy.
Đợi bóng nó khuất sau cánh cửa, Hạ Vãn Tình mới thắc mắc:"Sao cậu có bộ váy đó vậy?".
"A, à thì, ờ.....cái này.....bỏ đi, em đi qua tiệm đồ cưới, tiện tay mua khi nghe anh Thần gọi điện thông báo đấy!". Cậu cười khan, ấp úng nói.
Thực chất thì có đánh chết cậu cũng không nói là xông vào lễ đường của cặp đôi khác mà lột đồ cô dâu sau đó mang tới đâu.
"Oa, hơi chật chút nhưng đại khái là mặc được, hơn nữa còn đẹp chứ!". Hạ Tiểu Mễ bước ra, vui mừng xoay một vòng.
Hạ Vãn Tình nhìn em gái, môi khẽ mỉm cười. Còn nhớ rõ cái ngày địa ngục ấy, cô còn tưởng đã mất đi người em bé nhỏ.........Khẽ lắc đầu, cô không muốn nhớ đến những kí ức khủng khiếp ấy nữa.
===============================================================================================
Lễ cưới kết thúc, tới tối, Hạ Tiểu Mễ và Lương Khúc Hành ngồi trong phòng. Hạ Tiểu Mễ đếm xong đám tiền cưới, xong liền thỏa mãn mà vươn vai nằm phịch xuống giường.
"Chồng ơi, tiền cưới của bọn mình tới tận gần 1 tỷ đó. Cả đời em chưa bao giờ thấy nhiều tiền thế này. Hí hí hí! Thật là hạnh phúc quá đi!".
"Ừ!". Anh cười gượng. Chắc chắn bản mặt của nó sẽ không thể hạnh phúc như vậy nếu biết số tiền mà anh chi ra cho đám cưới này cộng với tuần trăng mật là hơn 3 tỷ rưỡi rồi đâu nhỉ?!".
Anh nhìn nó, gương mặt đỏ lên, sau đó tà mị chống tay xuống đè nó phía dưới:"Bà xã, chúng ta....động phòng thôi chứ nhỉ?!".
Động phòng......mặt Hạ Tiểu Mễ nóng lên, hai tay đặt dấu X trước ngực, lắc đầu nguầy nguậy:"Không không không không, chúng ta không thể a".
Anh phì cười, nâng tóc nó lên khẽ hít một hơi:"Nếu không thì sao bà xã có thể sinh cho anh một đội bóng chứ?".
Mặt nó càng lúc càng đỏ, sau đó đáng thương nhìn anh với cặp mắt cún con:"Ông xã....em sợ đau mà!".
Nhìn vẻ mặt đáng thương của nó, anh chỉ biết chào thua, hít một hơi sau đó nằm xuống cạnh nó, ôm nó từ phía sau, cọ cọ vào gáy:"Vậy hôm nay tạm tha cho em. Ngày mai chắc chắn phải bồi thường cho anh!".
Hạ Tiểu Mễ cười khì khì, vui vẻ gật đầu. Nhưng thâm tâm thì há há cười,:"Còn lâu nhé cưng, Muahahaha, còn lâu nhá!".
Và sau này, họ có thể "chung một giường" hay không thì còn tùy thuộc vào ngòi bút của tác giả là tui đây.
----Happy Ending-----