Ta Là Ma Nguyệt Lăng
Chương 15 : Diệt toàn quân
Ngày đăng: 23:54 19/02/21
Một người không biết nguy hiểm là gì lao lên trước thăm dò tình hình, hắn chạy thẳng một đường phía trước, xuyên qua khu rừng đến cuối.
Từ đầu bên kia tên này hét lên thật lớn.
- "Mọi người không cần lo lắm, không có bẫy hay ma trận nào đâu".
Đoàn người thấy thế thì hưng phấn hẳn lên, xếp thành hàng hiên ngang bước qua khu rừng này.
Từng người từng người bước chân đều tiến lên phía trước, nhìn qua có vẻ rất đều, tuy nhiên ngay phút chót thì một biến động xảy ra.
Teemo ngồi trên chiếc lá bắn phi tiêu mù xuống trúng chân một thành viên trong đoàn, chất độc lan khắp hệ thần kinh khiến đôi mắt người này mù tạm thời, bước đi loạn xạ.
Quơ quơ cánh tay phía trước phía sau, đôi chân đột nhiên dẫm phải thứ gì đó mềm mềm, rồi...
Bùm!!!
Bùm!!!
Bùm!!!
Rất nhiều tiếng nổ vang lên, chất độc tỏa ra từ nấm độc của Phong Linh Tiểu Quái Teemo luồn lách qua từng kẽ lá.
Lan ra trong không khí rồi bị đoàn người hít sạch vào phổi, chất độc lan khắp cơ thể tê liệt hệ thần kinh gây mù cộng với việc bị công kích não bộ.
Chất độc thấm vào máu từng người, luôn lách qua từng kẻ chân lông chứ không cần qua mũi.
Sau vài giây, máu ngừng chảy hóa thành chất đậm đặc màu đỏ rồi biến thành cục máu đông.
Có người do bị chất độc lan khắp cơ thể, trực tiếp hóa lỏng biến thành vũng máu dưới chân những người còn lại.
Phút chốc đội quân lên tới vài trăm người quy tiên dưới ma trận của Teemo, trên chiếc lá nó cười một cách hứng khởi, cười đến điên dại, khuôn mặt có chút biến dạng.
Nguyệt Lăng và cô gái kia đứng ở ngoài quan sát tình hình, thấy trên bầu trời cao vút kia, một bóng con chồn ngồi trên chiếc lá cây to gấp đôi người nó.
- "Teemo - Phong Linh Tiểu Quái!!!".
Nguyệt Lăng hắn lỡ mồm hét to một tiếng, Teemo biết nó đã bị nhìn thấy, không thể ném đá giấu tay được nữa nên điều khiển chiếc lá phi đi cực nhanh với tốc độ của âm thanh.
- "Ngươi biết thứ đó là gì à?".
- "Biết, còn biết rất rõ".
- "Kể cho ta xem nó là thứ gì?".
- "Nàng không cần biết nhiều, chỉ cần hiểu đó là thủ phạm gây ra cái chết cho hàng loạt thành viên trong đoàn tuyển quân của Demacia".
Nguyệt Lăng hắn nói xong từ từ bước vào trong khu rừng kia, tiến thẳng tới Demacia mà không còn lí do gì để sợ nữa, dù còn có cái bẫy độc nào của Teemo để lại hắn cũng không lo.
Hắn bọc hai người lại bằng bong bóng nước nên khí độc dù gì cũng không thể tiến vào được.
Hắn cùng cô gái kia lặng lẽ bước đi sâu vào trong con đường tăm tối dẫn tới ánh sáng mà không lo chút nguy hiểm...
Từ đầu bên kia tên này hét lên thật lớn.
- "Mọi người không cần lo lắm, không có bẫy hay ma trận nào đâu".
Đoàn người thấy thế thì hưng phấn hẳn lên, xếp thành hàng hiên ngang bước qua khu rừng này.
Từng người từng người bước chân đều tiến lên phía trước, nhìn qua có vẻ rất đều, tuy nhiên ngay phút chót thì một biến động xảy ra.
Teemo ngồi trên chiếc lá bắn phi tiêu mù xuống trúng chân một thành viên trong đoàn, chất độc lan khắp hệ thần kinh khiến đôi mắt người này mù tạm thời, bước đi loạn xạ.
Quơ quơ cánh tay phía trước phía sau, đôi chân đột nhiên dẫm phải thứ gì đó mềm mềm, rồi...
Bùm!!!
Bùm!!!
Bùm!!!
Rất nhiều tiếng nổ vang lên, chất độc tỏa ra từ nấm độc của Phong Linh Tiểu Quái Teemo luồn lách qua từng kẽ lá.
Lan ra trong không khí rồi bị đoàn người hít sạch vào phổi, chất độc lan khắp cơ thể tê liệt hệ thần kinh gây mù cộng với việc bị công kích não bộ.
Chất độc thấm vào máu từng người, luôn lách qua từng kẻ chân lông chứ không cần qua mũi.
Sau vài giây, máu ngừng chảy hóa thành chất đậm đặc màu đỏ rồi biến thành cục máu đông.
Có người do bị chất độc lan khắp cơ thể, trực tiếp hóa lỏng biến thành vũng máu dưới chân những người còn lại.
Phút chốc đội quân lên tới vài trăm người quy tiên dưới ma trận của Teemo, trên chiếc lá nó cười một cách hứng khởi, cười đến điên dại, khuôn mặt có chút biến dạng.
Nguyệt Lăng và cô gái kia đứng ở ngoài quan sát tình hình, thấy trên bầu trời cao vút kia, một bóng con chồn ngồi trên chiếc lá cây to gấp đôi người nó.
- "Teemo - Phong Linh Tiểu Quái!!!".
Nguyệt Lăng hắn lỡ mồm hét to một tiếng, Teemo biết nó đã bị nhìn thấy, không thể ném đá giấu tay được nữa nên điều khiển chiếc lá phi đi cực nhanh với tốc độ của âm thanh.
- "Ngươi biết thứ đó là gì à?".
- "Biết, còn biết rất rõ".
- "Kể cho ta xem nó là thứ gì?".
- "Nàng không cần biết nhiều, chỉ cần hiểu đó là thủ phạm gây ra cái chết cho hàng loạt thành viên trong đoàn tuyển quân của Demacia".
Nguyệt Lăng hắn nói xong từ từ bước vào trong khu rừng kia, tiến thẳng tới Demacia mà không còn lí do gì để sợ nữa, dù còn có cái bẫy độc nào của Teemo để lại hắn cũng không lo.
Hắn bọc hai người lại bằng bong bóng nước nên khí độc dù gì cũng không thể tiến vào được.
Hắn cùng cô gái kia lặng lẽ bước đi sâu vào trong con đường tăm tối dẫn tới ánh sáng mà không lo chút nguy hiểm...