Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước
Chương 13 : Công đạo
Ngày đăng: 15:53 30/04/20
Sau khi Cố Huy Ngạn nói xong, bầu không khí trong phòng rõ ràng trầm lại.
Đại trưởng công chúa Thọ Khang là ngoại tổ mẫu của thế tử phi tiền nhiệm Cao Hi, anh quốc công phủ đối với nữ nhi nhà mình bất kể đích thứ, đều đối xử như nhau, nhưng Thọ Khang đại trưởng công chúa thì chưa hẳn.
Vệ thị là đích nữ công chúa. Năm đó gả cho thế tử phủ anh quốc công cũng nổi tiếng là mạnh mẽ liên hợp, môn đăng hộ đối. Chỉ là sau khi lấy chồng Vệ thị cùng thế tử phủ anh quốc công sống chung cũng không tốt, Vệ thị có sự cao ngạo mạnh mẽ của con gái công chúa, mà thế tử phủ anh quốc công lại đặc biệt thích mỹ nhân mảnh mai yếu đuối. Việc hôn sự này bên ngoài thì phú quý, nhưng bên trong thì Vệ thị trôi qua lại không tốt. Chờ sau khi Hàn thị phục sủng, trở thành người trên đầu quả tim của thế tử phủ anh quốc công, thì quan hệ vợ chồng giữa Vệ thị và thế tử phủ anh quốc công lại càng căng thẳng.
Vệ thị từ nhỏ tâm cao khí ngạo, sao có thể chịu đựng mình bị một thiếp thất có xuất thân thấp hèn vượt lên trên đầu. Tháng giêng năm Kiến Chiêu thứ chín, vừa qua năm mới xong thì Hàn thị lại đi gây sự. Nhiều năm oán hận chất chứa của Vệ thị bị khơi lên, lập tức trở mặt nổi giận, phạt Hàn thị phải quỳ ở từ đường. Sau này, Lâm Vị Hi nghĩ đến việc này luôn cảm thấy trùng hợp đáng sợ. Khi đó Hàn thị khôngdám làm trái mệnh lệnh của chủ mẫu, ủy khuất đi quỳ ở từ đường lạnh buốt. Tháng giêng năm đó thời tiết lạnh vô cùng, Hàn thị quỳ không bao lâu, thì bị sảy thai. Chờ khi thế tử anh quốc công nghe được tin tức vội vàng trở về, thì nhìn thấy ái thiếp của chính mình mặt vàng như giấy, dưới bụng khôngngừng chảy máu.
Hàn thị vậy mà mang thai, bị quỳ ở dưới sàn nhà lạnh buốt, lập tức bị sảy thai. Con nối dòng trong gia tộc vô cùng quan trọng, thế tử giận dữ, phu nhân anh quốc công sau khi nghe được cũng tức giận Vệ thị ngang ngược ghen tị, không để ý thể thống. Vệ thị cùng trượng phu và mẹ chồng đại náo một trận. Thế tử tức giận, nói nhiều lời nặng nề. Vệ thị nhiều năm sầu não uất ức, cuộc sống hàng ngày đã sớm không còn quy luật, vậy mà lại không biết mình đã có thai, tức giận công tâm, lại ngay trong lúc hai người xung đột thì sảy thai. Nữ tử mang thai vốn đã yếu ớt, sinh non càng là tổn thương cực lớn, Vệ thị bởi vậy mà bệnh không dậy nổi, không được mấy tháng, liền sớm qua đời.
Năm đó con gái duy nhất của Vệ thị là Cao Hi mới mười tuổi, mà Vệ thị sảy mất đứa bé kia là nam hài. Vệ thị chờ đợi nhiều năm, cuối cùng vậy mà gặp phải một kết cục như vậy. Nực cười là, Hàn thị bị phạt quỳ từ đường, thai nhi không giữ được, lại sau chín tháng bình an sinh hạ một đứa con trai.
Đây chính là đệ đệ ruột của Cao Nhiên. Nếu như Lâm Vị Hi nhìn thấy trong quyển sách kia không sai, về sau cái nam hài mạng lớn này sẽ còn từ con vợ kế mà trở thành người thừa kế phủ anh quốc công. Dù sao đích mẫu đã chết, huyết mạch duy nhất con vợ cả chỉ có một nữ tử là Cao Hi, mà thế tử anh quốc công lại đặc biệt thiên vị Hàn thị cùng con cái. Dưới tình huống không có con trai của vợ cả, lập thứ trưởng tử làm người thừa kế, vô cùng hợp tình hợp lý.
Nữ nhi duy nhất bị thiếp thất làm cho tức giận mà chết. Sau khi Thọ Khang đại trưởng công chúa biết khẳng định sẽ không tha cho, thế nhưng trong chuyện này Vệ thị cũng có lỗi. Tại nơi mà xã hội đề cao nữ tắc, Vệ thị phạt thiếp thất làm cho đối phương bị dọa sẩy, sau đó lại còn cùng mẹ chồng và trượng phu tranh cãi, cuối cùng lại làm cho chính mình tức giận mà sinh non. Thọ Khang là mẫu thân của Vệ thị đương nhiên tức giận đến muốn chết. Nhưng đặt ở bên ngoài, người khác sẽ chỉ nói Vệ thị tự làm tự chịu. Thọ Khang đại trưởng công chúa không có cách nào lấy lại công bằng cho nữ nhi của mình, mà phủ anh quốc công cũng không phải tiểu hộ mặc người chém giết. Thọ Khang đại trưởng công chúa chỉ có thể nhịn xuống cơn giận này, mang ngoại tôn nữ Cao Hi về phủ của mình, tỉ mỉ giáo dưỡng.
Nhưng ai có thể nghĩ tới, bi kịch của ngoại tổ mẫu cùng mẫu thân lại một lần nữa xảy ra với Cao Hi. Cao Hi cái gì đều cố gắng đứng đầu. Vậy mà hết lần này tới lần khác sau khi lấy chồng thì cuộc sống gia đình lại không trôi chảy. Thậm chí nàng so ra còn không bằng mẫu thân mình là Vệ thị, mới sống được một năm, cũng buồn bực sầu não mà chết.
Lâm Vị Hi nói không ra lời, Uyển Nguyệt tới trước một bước, cẩn thận trả lời: "Nô tỳ đã hầu hạ cô nương uống, nhưng mấy ngày nay khí hậu hanh khô, dùng thuốc mà vẫn chưa đỡ."
"Ngày mai gọi thái y từ trong cung đến, đổi cho ngươi một phương thuốc khác đi."
Lâm Vị Hi khó khăn nói lời cảm tạ với Cố Huy Ngạn. Cố Trình Diệu trơ mắt nhìn xem một đám người xúm bên cạnh Lâm Vị Hi. Thế tử như hắn ta ngược lại giống như là bị người quên lãng.
Tuy nhiên cũng may cứ như vậy, chuyện vừa rồi cũng dịu đi, hạ nhân hầu hạ Cố Trình Diệu nhẹ nhàng thở ra. Lâm Vị Hi vừa nghĩ tới chính mình lại giải vây cho Cố Trình Diệu, nàng tức giận không thôi, cổ họng ngứa càng phát ra tiếng ho không ngăn lại được.
Khó khăn chờ Lâm Vị Hi ngừng ho khan, người trong hành lang đều nhẹ nhàng thở ra. Cố Huy Ngạn vẫn cau mày nhìn Lâm Vị Hi, Lâm Vị Hi một bên cẩn thận hít thở, một bên xem xét Cố Huy Ngạn một chút: "Yến vương điện hạ, ngài còn tức giận phải không?"
Cố Huy Ngạn bất đắc dĩ nhìn Lâm Vị Hi một chút, mặt mày không động, nhẹ nhàng nói với Cố Trình Diệu: "Lần sau không thể viện cớ này nữa."
Cao Nhiên nghe vậy thì mừng lắm, Cố Trình Diệu sắc mặt căng thẳng, hắn ta nhìn Lâm Vị Hi một chút, cúi đầu hành lễ với Cố Huy Ngạn. Trong lúc nhất thời đám người ánh mắt tràn đầy cảm kích nhìn về phía Lâm Vị Hi, mà Lâm Vị Hi cứng đờ, có khổ khó nói.
Kỳ thật, nàng không có ý này...