Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 27 : Chính phi

Ngày đăng: 15:53 30/04/20


Cố Trình Diệu vừa mới nói cái gì, Yến vương muốn cưới Lâm Vị Hi làm phi?



Cao Nhiên trong đầu ong lên một tiếng, rất lâu vẫn chưa tỉnh hồn lại. Bây giờ Cố Trình Diệu cũng đang buồn bực nên không chú ý tới sự khác thường của Cao Nhiên.



Giá nến "bụp" phát ra tiếng bị đổ, Cao Nhiên mới giật mình bừng tỉnh, đột nhiên nàng ta ý thức được ý nghĩa đằng sau chuyện này. Hôm qua nàng ta mới vừa nhận lời về hôn sự của Lâm Vị Hi với Tiền nhị công tử. Mặc dù mới chỉ là hứa hẹn bằng miệng, nhưng Cao Nhiên đã hùng hồn chắc chắn đáp ứng Tiền thái thái, cũng không cảm thấy chuyện này sẽ có vấn đề gì. Tuy nói chuyện cưới xin là lệnh của mẹ cha, thế nhưngtrên đời này thánh chỉ tứ hôn nhiều vô cùng, cũng không phải tất cả những người này đều là hoàng thân quốc thích. Chỉ cần quyền lực đủ lớn là có thể vượt qua mọi quy tắc.



Cho nên Tiền thái thái nhắc đến hôn sự của Lâm Vị Hi, lại gãi đúng chỗ ngứa của Cao Nhiên, nàng ta đáp ứng chắc chắn ngay mà không suy nghĩ một chút nào cả. Cả Tiền gia lẫn Cao Nhiên đều vui vẻ. Còn người trong cuộc nghĩ gì, cần gì phải quan tâm?



Đương nhiên Cao Nhiên biết là Lâm Vị Hi sẽ không vui vẻ. Thậm chí nàng ta cũng đoán được Lâm Vị Hi chắc chắn sẽ tới trước mặt Yến vương cáo trạng. Nhưng thạch sùng muốn sống phải bỏ đuôi, còn người muốn sống thì chấp nhận cắt tay. So với sự bất mãn nhất thời của Yến vương, thì Lâm Vị Hi tiếp tục ở lại phủ Yến vương còn nguy hại lớn hơn. Cao Nhiên sảng khoái bỏ qua cái lợi trước mắt để đổi lấy sự an tâm lâu dài ngày sau.



Nhưng đánh chết Cao Nhiên cũng không nghĩ tới, Lâm Vị Hi đi tìm Yến vương để cáo trạng, vậy mà cáo ra một kết quả như vậy.



Lâm Vị Hi lại muốn gả vào phủ Yến vương? Càng không thể tưởng tượng nổi chính là, người trong cuộc vậy mà không phải Cố Trình Diệu, mà lại là Yến vương?



Cao Nhiên kinh ngạc đến mức không nói thành lời. Nếu như chỉ là kinh ngạc còn đỡ, phiền phức chính là, trên danh nghĩa bối phận của Lâm Vị Hi sẽ cao hơn nàng ta mộtbậc. Nếu như Lâm Vị Hi nhớ mối thù mai mối, sau này có ý định gây chuyện, Cao Nhiên phiền phức to rồi.



hiện nay chuyện nhận lời với Tiền thái thái đã không còn quan trọng. Cái làm Cao Nhiên quan tâm hơn chính là việc của Yến vương. Cao Nhiên quá mức vội vàng, vậy mà không chú ý tới tiếng nói của mình không phải kiểu ôn nhu như nước ngày xưa, nàng ta gần như vội vã không nhịn nổi: "Vì sao phụ thân muốn nạp Lâm Vị Hi làm phi? Là chính phi hay là tiểu thiếp?"



Dù cho trong lòng Cố Trình Diệu đang rối rắm suy nghĩ, nghe đến đó cũng không nhịn được nhìn về phía Cao Nhiên một chút. Cao Nhiên ngày xưa hiểu rõ đại cục, dịu dàng thùy mị, sao có thể nói ra những lời thô tục không tôn trọng chút nào như vậy. Có khác gì mụ đàn bà chanh chua dùng giọng nói the thé của mình không? Cố Trình Diệukhông biết vì sao Cao Nhiên lại có loại suy nghĩ này. Cái này có khác gì sỉ nhục Lâm Vị Hi, càng là sỉ nhục Yến vương.



Trong lòng Cố Trình Diệu không vui, nhưng vẫn không tỏ thái độ, chỉ ôn tồn trả lời vấn đề của thê tử mình: "Tất nhiên là chính phi. Là Yến vương phi."


Ân oán phân minh, nhanh mồm nhanh miệng, như vậy rất tốt. Dù sao nàng vẫn giữ văn tự bán mình của Uyển Tinh Uyển Nguyệt, nếu sau này Lâm Vị Hi tự thân khôngbảo vệ được, vậy thì sẽ cho hai người bọn họ xuất phủ, tuyệt đối không để các nàng lại cho Cao Nhiên giận chó đánh mèo. Cho tới bây giờ, Lâm Vị Hi còn có cái gì có thể cố kỵ nữa đâu.



Ma ma kia sau khi quay về báo cáo với Cao Nhiên thì tức giận tới mức mắng Uyển Tinh ngông cuồng. một nô tỳ nho nhỏ như Uyển Tinh mà dám ăn nói vô lễ, tất nhiên người chủ tử như Lâm Vị Hi này có công lao không nhỏ. Người ở cạnh Cao Nhiên đều tức giận bất bình. Nhưng tất cả cũng đều là chuyện sau này. Còn bây giờ, Lâm Vị Hi đãngồi an vị lên xe ngựa của phủ trưởng công chúa, mang theo tài sản phong phú của chính mình đến phủ của trưởng công chúa Thọ Khang. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Lâm Vị Hi sẽ ở lại chỗ này, tận đến khi chính mình xuất giá.



Đại trưởng công chúa Thọ Khang nhìn thấy Lâm Vị Hi thì vô cùng vui mừng. Vào sáng sớm một ngày, sau khi Lâm Vị Hi dùng đồ ăn sáng trong phòng của mình, thì đến phòng của trưởng công chúa Thọ Khang để thỉnh an. Lâm Vị Hi vừa mới bước vào cửađã bị trưởng công chúa Thọ Khang ngăn lại, bà cầm tay Lâm Vị Hi nhìn một lát, rồi lắc đầu, đau lòng nói với nữ quan bên cạnh: "Sao ta lại cảm thấy Hi nhi gầy đi?"



Lâm Vị Hi rùng mình, vội nói: "Ngài nói gì vậy chứ, mấy ngày nay con ăn ngon ngủ ngon, đã mập lên rất nhiều."



Trưởng công chúa Thọ Khang nghi ngờ nhìn Lâm Vị Hi, sao bà nhìn mãi vẫn khôngthấy mập ra ở chỗ nào. Trưởng bối luôn luôn cảm thấy vãn bối mập mạp một chút mới đẹp mắt, trưởng công chúa Thọ Khang dặn dò Lâm Vị Hi ăn nhiều hơn, ngủ nhiều hơn. Lâm Vị Hi bất đắc dĩ vô cùng, nhưng vẫn nhu thuận đáp ứng từng cái một.



Trưởng công chúa Thọ Khang thấy Lâm Vị Hi vui vẻ đáp ứng, bà vừa lòng thỏa ý, sau đó lại cực kỳ hứng thú nói đến đồ cưới với Lâm Vị Hi: "Yến vương đã đưa tới danh mục sính lễ. Chỉ riêng danh mục thôi cũng dài đến hơn một tấc. Yến vương cũng nói toàn bộ là do chúng ta tự quyết định. Hi nhi, mặc dù nói cưới xin là lệnh của mẹ cha, mộtnữ nhi như con không thể nghe những chuyện này. Đáng tiếc cha mẹ con đều mất sớm, sau này gả đi cũng nên lo liệu thu vén cho chính mình. Chúng ta cũng không để ý những này quy củ chết này. Con muốn thành hôn vào lúc nào?"



( 1 tấc = 10cm)



Lâm Vị Hi cảm thấy lúng túng. Tổ mẫu hỏi cô dâu là nàng muốn thành hôn vào ngày nào có vẻ không tốt lắm. Nàng nên trả lời tổ mẫu thế nào? nói sớm hay là nói chậm đây?



Lâm Vị Hi chỉ có thể uyển chuyển nói: "Con không hiểu lắm những chuyện này. Toàn bộ để ngài cùng Yến vương quyết định."



"Con cũng nói như vậy, hai người trong cuộc các con đều đủng đỉnh thong dong. Có vẻ như ta hoàng thượng chưa vội thái giám đã lo rồi." Trưởng công chúa Thọ Khang thuận miệng oán trách một câu, bà cất tờ giấy ghi giờ lành lại, bàn tay gõ từng ngón lên bàn, suy tính xem thành hôn vào ngày nào thì hợp lý đây. Hai người này một người là cháu của bà, một người là cháu gái nuôi bà nhận, không phải thân sinh nhưng hơn hẳn thân sinh. Mặc dù bối phận kém một đời, nhưng trong đại tộc có thể thay mặt thông gia cũng không phải việc to tát gì. Hai hậu bối bà rất yêu quý lại thành thân với nhau, trưởng công chúa Thọ Khang vui vẻ vô cùng, Bà ước gì đem việc hôn sự này làm thập toàn thập mỹ đến mức chưa bao giờ từng có.



Trưởng công chúa Thọ Khang cùng nữ quan bên người cân nhắc giờ lành. Nếu Lâm Vị Hi tiếp tục ngồi lại thì xấu hổ, nàng vừa có ý đứng dậy, trưởng công chúa Thọ Khang liền gọi nàng lại, nói: "Hi nhi, đúng lúc con cũng ở đây, Vậy trước tiên nói đến đồ cưới của con nhé. Yến vương đưa sính lễ tới đặc biệt phong phú, con mang theo tất cả đi. Ngoài ra tổ mẫu còn tự tay chuẩn bị đồ cưới cho con, danh sách ở chỗ này. Con mang hai tờ danh sách này về đi, trở về xem kỹ một chút nhé. ”