Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 29 : Hồng trang

Ngày đăng: 15:53 30/04/20


Phu nhân anh quốc công nói chuyện với Cao Nhiên một lát, liền nói tiếp: "Ngươi xuất phủ ra ngoài cũng không dễ dàng, bây giờ vẫn còn thời gian, đến viện của di nương trò chuyện một lát đi."



Cao Nhiên nhìn phu nhân anh quốc công mà cười nhạo trong lòng, bà ta nói như vậy nhìn thì cứ tưởng như là thương cảm cho nàng ta. Còn thực tế thì phu nhân anh quốc công chỉ là đang mệt mỏi mà thôi. Tuy biết thế nhưng vẻ mặt Cao Nhiên vẫn không tỏ thái độ gì, chỉ nhẹ giọng cáo lui.



Hàn thị nghe nói nữ nhi về nhà, đã sớm ngồi chờ trong tiểu viện. Vừa nhìn thấy Cao Nhiên tới, nàng ta vội vàng lau nước mắt cầm tay kéo vào trong phòng, Hàn thị lo lắng cho hoàn cảnh của nàng ta ở nhà chồng. Vừa ngồi vào bàn đã hỏi: " Cha chồng của tam tiểu thư muốn cưới cô dâu rồi phải không?"



Quả nhiên, chỉ sợ khắp ngõ ngách trong ngoài kinh thành, từ tửu lâu chợ búa cho đến khuê phòng, đã không còn ai là không biết chuyện này rồi.



Cao Nhiên gật đầu: "Vâng, là nữ tử mà lần trước Yến vương mang về."



Hàn thị nghe xong sửng sốt nửa ngày, đột nhiên vỗ tay lên bàn, nói một câu ngốc nghếch: "Như vậy, nếu như nàng sinh hạ nhi tử, vị trí thế tử của trượng phu tam tiểu thư chẳng phải là khó giữ được hay sao?"



Vừa mới tân hôn mà nữ nhi lại sắp nghênh đón một người mẹ chồng mới, cái quan tâm đầu tiên của người mẫu thân Hàn thị này không phải là con gái sống ở nhà chồngsẽ ra sao, không phải tính tình của mẹ chồng thế nào, mà là vị trí thế tử của Cố Trình Diệu. Hay nói một cách khác, là vị trí thế tử phi của Cao Nhiên, xa hơn là vị trí vương phi sau này.



Nhưng Cao Nhiên lại không khó chịu chút nào đối với chuyện này. Nàng ta gật đầu tán thành: "Đúng là như thế, con cũng đang lo lắng đây. Nhưng mà thế tử đã trưởng thành, cho dù nàng có ý đồ xấu, hoặc là muốn làm chuyện hèn hạ gì cũng không kịp nữa rồi."



"Nên như thế." Hàn thị nghĩ tới đây thì có chút yên tâm: "Thế tử đã mười bảy tuổi, đãsớm hiểu rõ lý lẽ, cũng không phải hài tử choai choai để mẹ kế tùy ý xoa nắn. Nhưng tam tiểu thư cũng nên cẩn thận, nữ tử này cũng không kém vợ chồng tiểu thư bao nhiêu tuổi, Yến vương cưới một tiểu kiều thê như thế, không chừng sau này còn muốn cưng sủng thì sao? Sau này nàng sinh hạ nhi tử, vậy thì thật khó lường rồi. Bây giờ thế tử vẫn chưa kế thừa vương vị, đến lúc đó nàng thổi gió bên gối, không chừng Yến vương sẽ để lại vương vị cho ấu tử."



Cao Nhiên nắm chặt tay Hàn thị: "Di nương, con vẫn hiểu được. Con đã cùng với thế tử nói qua chuyện này. Sau này con sẽ đề phòng nàng ấy."




Từ đây kết tóc làm phu thê, yêu thương kính trọng nhau. Trong lòng Lâm Vị Hi nhẹnhàng gọi một tiếng nương, bây giờ nàng họ Lâm, không có tư cách đi bái biệt Vệ thị. Lâm Vị Hi muốn để mẫu thân biết, nàng đã lập gia đình. Nguyện mẫu thân trên trời linh thiêng có thể an tâm, lần này nàng sẽ không đi vào vết xe đổ của lần trước nữa.



Người một thân hoa phục từ biệt không phải song thân, mà là bài vị. một cảnh này làm cho vành mắt nhiều người đều cay cay. Sau đó hỉ nương, hoặc là nói Cố Huy Ngạn mang người đến trước mặt đại trưởng công chúa Thọ Khang, hành đại lễ với bà. Đại trưởng công chúa Thọ Khang nhận Lâm Vị Hi làm tôn nữ. Trưởng công chúa Thọ Khang không có nhi tử mọi người đều biết, thế nhưng đại trưởng công chúa nguyện ý muốn nhận tôn nữ, ai dám nói ra nói vào? Trưởng công chúa Thọ Khang là cô cô của Cố Huy Ngạn, đồng thời còn là tổ mẫu của Lâm Vị Hi, là trưởng bối của Lâm Vị Hi nhận lễ của tân lang tân nương. Đó là chuyện đương nhiên.



Thọ Khang đại trưởng công chúa mặc phẩm cấp của công chúa, ngồi ngay ngắn ở trênghế cao. Bà nhìn hai người đang đứng phía dưới, hốc mắt khẽ cay cay.



Hiếm khi thấy vẻ mặt nhu hòa của Cố Huy Ngạn. Hỉ phục đỏ chót hòa tan khí tức uy nghiêm lãnh đạm quanh người, vẻ tuấn mỹ của hắn lại nổi bật ra. Mà hỉ phục của thân vương cũng có quy chế, bả vai cùng ống tay áo thêu bàn long nhật nguyệt, trang phục này làm cho Cố Huy Ngạn khác hẳn với những tiểu tử choai choai ngoài kia. Uy nghi hoa mỹ, thong dong cao cao tại thượng, uy thế vô hình đập vào mặt người khác.



Cố Huy Ngạn vẫn biết hôm nay là trường hợp gì, hắn đem sự uy nghiêm cùng thân thiện duy trì vừa phải, không đến mức để cho người ta nhìn mà phát khiếp, nhưng cũng sẽ không để cho người khác có chỗ trống mà chui vào. Hôm nay là đại hôn của chính mình, Cố Huy Ngạn thả lỏng khí tức quanh người, dù sao đang ở hỉ đường mà hù dọa người nhà mẹ đẻ cô dâu thì cũng quá thất lễ rồi. Khi Cố Huy Ngạn cố gắng thu lại uy nghiêm của mình thì sự tồn tại của Lâm Vị Hi rõ hơn rất nhiều. Mặc dù khôngnhìn thấy dung mạo của tân nương tử, nhưng chỉ cần nhìn vào dáng vẻ nhỏ nhắn yểu điệu của nàng thì cũng đủ làm cho quan khách biết được tân nương tử mỹ mạo thế nào. Lâm Vị Hi cử chỉ đoan trang, lúc đi đường tua cờ trên khăn cô dâu lắc liên tục vẫnkhông hoảng hốt, bước nhỏ từng bước trên đường. Hai người như vậy sóng vai đứng cạnh nhau ở hỉ đường, cho dù là ai cũng đều tán thưởng ông trời tác hợp, trai tài gáisắc xứng đôi vô cùng.



Ngày đại hỉ, đại trưởng công chúa Thọ Khang không dám rơi nước mắt, trang trọng dặn dò hai phu thê. Ngày trước Cao Hi xuất giá cũng lừng lẫy vẻ vang, nhưng dù sao cũng không phải xuất giá từ phủ công chúa. Đại trưởng công chúa Thọ Khang cũngkhông bao giờ nghĩ tới, một ngày kia, tiếc nuối nhiều năm của bà vậy mà lại viên mãn.



Sau khi trưởng bối dặn dò, khâu lễ tại nhà mẹ đẻ hoàn toàn kết thúc. Lễ quan hét to "Giờ lành đến", mọi người đứng đầy ở sân cứ như đám mây ửng hồng, lao về phía cửa lớn.



Lâm Vị Hi được hỉ nương nâng đỡ ngồi lên kiệu hoa, một tiếng hét to, kiệu hoa tám người khiêng được nâng lên. Lâm Vị Hi căng thẳng siết chặt quả táo trong lòng bàn tay. một năm đã trôi qua, vậy là nàng dùng một thân phận khác trở lại phủ Yến vương.



Sau hôm nay, nàng cùng người đã từng là trượng phu lại một lần nữa có liên quan đến nhau. Nàng là Yến vương phi, cũng là kế mẫu của Cố Trình Diệu.