Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 40 : Hứa gả

Ngày đăng: 15:53 30/04/20


Trái tim của Cao Nhiên bị treo lơ lửng trên cao. Nhất thời nàng ta không phân biệt được, Tiền thái hậu đang mỉa mai chính mình hay là đang trào phúng Lâm Vị Hi.



Quả thật Cao Nhiên tự mình hứa gả là không đúng. Thế nhưng Yến vương với Tiền nhị công tử cùng coi trọng một nữ nhân, đối với nam tử mà nói thì giận dữ vì hồng nhan là phong lưu, thế nhưng đối với nữ tử, chỉ sợ cũng không phải là danh tiếng tốt đẹp gì.



Trong nháy mắt khi Cao Nhiên nghe được tên mình thì cảm thấy vô cùng sợ hãi, chờ sau khi bình tĩnh lại, thì nàng ta lại chậm rãi yên lòng. Tròng mắt nàng ta liếc qua về phía Lâm Vị Hi, giả bộ như hoảng hốt mà cúi đầu: "Thái hậu nương nương thứ tội, khi đó thần thiếp nghe xong Tiền đại thái thái cầu hôn cho Tiền nhị công tử. Tiền nhị công tử tất nhiên là lương nhân, thần thiếp cũng không suy nghĩ nhiều liền đáp ứng, sau đó mới định nói chuyện với trưởng bối trong nhà. Thần thiếp thật sự quá tham lam, chỉ nghĩ Tiền nhị công tử là người trong sạch, nên mới vội vàng đáp ứng vì tỉ muội mình, ngược lại lại quá nóng vội mà gây ra sai lầm."



Cao Nhiên nói gần nói xa đều là đang ám chỉ, đầu tiên là nàng ta nghe Tiền đại thái thái đề nghị trước, sau đó mới đến Yến vương quyết định cưới Lâm Vị Hi. Về phần Yến vương vì sao lại làm như vậy, và trong khoảng thời gian đó đã xảy ra chuyện gì, vậythì hãy hỏi một trong hai nhân vật chính đang ngồi kia đi.



Cao Nhiên muốn dụ Tiền thái hậu coi Lâm Vị Hi là hồng nhan họa thủy, tốt nhất gắn cho Lâm Vị Hi cái tội danh ỷ sắc câu dẫn người khác. Lúc Lâm Vị Hi nghe thấy nhắc đến Tiền nhị thiếu thì ý cười trên mặt liền phai nhạt, Tiền thái hậu là người cao quý,nói chuyện không suy nghĩ thì thôi, nhưng ngay cả Cao Nhiên mà cũng dám ở trước mặt bà ta bày ra chút mánh khoé nho nhỏ?



Xem ra Cao Nhiên còn chưa ngoan đâu, có lẽ hôm qua bị bỏng nước nóng vẫn cònnhẹ. Bây giờ Lâm Vị Hi đã là Yến vương phi, quyền hạn của mẹ chồng với nàng dâu, cũng không phải chỉ mỗi chuyện kính trà đơn giản như vậy.



Sau khi Cao Nhiên nói xong vẫn nhìn chằm chằm Lâm Vị Hi, đáng tiếc nàng ta phải thất vọng rồi, Lâm Vị Hi cũng không có lộ ra ý xấu hổ hay vẻ mặt khó xử gì cả, chỉ đơn giản không nhanh không chậm cười cười, nói: " Là chuyện gì có liên quan đến Tiền nhị công tử vậy? Làm sao mà thần thiếp biết được?"



Câu hỏi của Lâm Vị Hi lại làm cho tất cả mọi người im lặng một chút. Quả thật Tiền thái hậu không biết nói chuyện, nhưng dù cho đầu óc bà ta có không tốt cũng khôngthể ở ngay trước mặt Yến vương phi nói ra chuyện này được. Cao Nhiên đã từng âmthầm hứa gả nàng cho người khác, chỉ là sau này Yến vương nhắc đến, việc này mới thôi.



Lâm Vị Hi vẫn y nguyên cười ngây thơ như cũ, trong đôi mắt tràn đầy sự hiếu kì: "Thế tử phi nói chuyện gì thế? Làm sao lại có quan hệ đến Tiền nhị công tử vậy? Thần thiếp cũng không biết mấy chuyện này, thái hậu nương nương ngài nhanh nói cho thần thiếp nghe một chút đi, thần thiếp rất hiếu kỳ đấy ạ."



Tiền thái hậu miễn cưỡng nở nụ cười, ngược lại thăm dò hỏi: "Yến vương phi khôngbiết thật sao?"
Thế nhưng dù cho Tiền thái hậu không dám trách móc Yến vương, nhưng cũng khôngảnh hưởng đến việc bà ta có chút ý kiến với vị tân vương phi này. Hôm nay Lâm thị tiến cung tạ ân, Tiền thái hậu vốn có tâm tư muốn soi xét một hai. Bà ta cũng muốn xem một chút, đến tột cùng là dạng nhân vật gì, mới có thể để cho cả cháu trai bà ta lẫn Yến vương tranh nhau cầu hôn.



Bây giờ xem ra, vị Yến vương phi này quả nhiên vô cùng mỹ mạo. một người quen nhìn hoàn phì yến gầy trong hậu cung mỹ nữ như mây như bà ta mà còn có chút sững sờ khi nhìn gương mặt của Lâm Vị Hi, cũng không thể trách được cả Yến vương lẫn cháu trai mình có chút nhớ mong. Mỹ mạo diễm lệ như vậy nhưng tính cách của vị vương phi này lại rất biết điều. Lúc tiên đế Mục Tông còn sống thì đại trưởng công chúa Thọ Khang rất được sủng ái, thậm chí so với hoàng hậu là Tiền thị đây còn có mặt mũi hơn. Bởi vậy mà Tiền thái hậu vẫn có chút khúc mắc. Bây giờ phong thủy luân chuyển, Tiền thái hậu cũng không còn kiêng dè mà phỏng đoán tâm tư của trưởng công chúa Thọ Khang. Theo Tiền thái hậu thì hơn phân nửa là trưởng công chúa Thọ Khang nhìn trúng mỹ mạo của Lâm thị nên mới nhận làm tôn nữ, về sau lại muốn gả Lâm thị cho Yến vương. Dù sao biện pháp tốt nhất để thắt chặt quan hệ của trưởng công chúa Thọ Khanh với phủ Yến vương là liên hôn. Ngoại tôn nữ của trưởng công chúa Thọ Khang cũng chết rồi, bà sốt ruột cũng là chuyện hợp tình lý.



Tiền thái hậu nghĩ tới đây thì tâm tình thoải mái hẳn lên. Cũng không đến mức bà ta có thù oán với trưởng công chúa Thọ Khang, nhưng lúc còn sống vẫn có thể nhìn thấycô công chúa đã từng phong quang vô hạn giờ đây lại không bằng mình, không thểkhông nói Tiền thái hậu trong lòng có chút cao hứng, nên bây giờ bà ta nhìn Lâm Vị Hi cũng rất thuận mắt. Tuy nhiên, Tiền thái hậu xem xét Cao Nhiên một chút, nghĩ thầmthật sự là người không thể xem bề ngoài, khuê tú ôn nhu uyển chuyển như này mà có thể làm được chuyện vì ngăn cản kế mẫu vào cửa mà có thể nhắm mắt khen ngợi người khác. Càng là ghê tởm hơn chính là nàng ta dám tính kế con cháu Tiền gia!



Bây giờ Tiền thái hậu đã quên hoàn toàn đầu tiên chính là Tiền đại thái thái hướng Cao Nhiên nhắc đến việc kết thân, dù sao Tiền gia cũng không dám đối kháng với Yến vương. Nhưng cũng bởi vì người khác mà mặt mũi của Tiền gia đều mất hết!



Cao Nhiên cũng không hiểu vì Tiền đại thái thái là người nói chuyện này cho thái hậu, hết lần này tới lần khác nàng ta còn không có cách nào giải thích cho mình. Từ Tiền thái hậu liền có thể nhìn ra Tiền gia cũng không phải là người biết mình biết ta. Quả thực Cao Nhiên có miệng mà không chỗ nói. Mà có Lâm Vị Hi ở đây, thậm chí Lâm Vị Hi cũng sẽ không cho Cao Nhiên có cơ hội mở miệng.



Suốt từ sáng cho đến trưa Cao Nhiên đều là có miệng mà không thể nói, thật sự vô cùng bực mình. Nàng ta đang rất nóng vội, bỗng bên ngoài truyền đến tiếng thái giám: "Hoàng thượng giá lâm. Yến vương đến."



Bên trong Từ Ninh cung một mảnh xôn xao. Lâm Vị Hi đứng dậy, khom người hướng phía cửa hành lễ.



"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."



Hoàng đế giữa một đống người chen chúc đi vào Từ Ninh cung, Cố Huy Ngạn đangđứng cạnh hắn ta. Hoàng đế tiến vào đảo mắt một vòng, bỗng nhiên đôi mắt dừng lạitrên một người: "Yến vương thúc thúc, đây chính là thẩm thẩm phải không?"