Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 65 : Sinh nhật

Ngày đăng: 15:53 30/04/20


Lâm Vị Hi đứng nguyên tại chỗ chờ giây lát, liền có tiểu thái giám giơ kiệu liễn lên. Sau khi đến cửa cung, Cố Huy Ngạn cùng Cố Trình Diệu đã đứng đợi ở đó, chỉ là Cao Nhiên phải tự đi, không theo kịp bước chân của thái giám nâng kiệu, cho nên vẫn chưa tới. Sau khi Cố Huy Ngạn nhìn thấy Lâm Vị Hi, đưa tay thử một chút nhiệt độ trên ngón tay nàng, bình thường tự nhiên thuận miệng hỏi một chút: "Hôm nay nàng có mệt không?"



"Cũng không sao." Lâm Vị Hi nói như vậy, nhưng kỳ thật mặt nàng cười đến cứng ngắc.



Cố Huy Ngạn cũng không muốn ở những nơi như này nói kỹ càng, hắn kéo mũ trùm của Lâm Vị Hi, nói ra: "Bên ngoài lạnh lẽo, nàng vào trong xe ngựa chờ đi."



Cao Nhiên vẫn chưa trở lại, nàng lại lên xe ngựa trước, cái này có chút bất cận nhân tình đi. Lâm Vị Hi ngẩng đầu nhìn, ánh mắt Cố Huy Ngạn bình tĩnh. Từ khi Cố Huy Ngạn nói chuyện với Lâm Vị Hi thì Cố Trình Diệu lập tức dời mắt, cố gắng nhìn sang bên cạnh. Bây giờ hắn ta nghe thấy câu này, cũng quay lại, khẽ cúi đầu nói với Lâm Vị Hi: "Phụ thân nói đúng lắm, mẫu thân đi vào trước đi, nhi thần cùng thế tử phi cũng không dám liên lụy đến mẫu thân."



đã như vậy, Lâm Vị Hi từ chối thì thành bất kính. Nàng ngồi vào xe ngựa ấm áp thoải mái dễ chịu, tay cầm lò sưởi, nha hoàn ngồi dưới sàn nhẹ nhàng gõ chân cho nàng. không biết đợi bao lâu, bên ngoài mới truyền đến tiếng vấn an "Thế tử phi".



Rất nhanh, cách toa xe ngựa truyền đến tiếng nói của Cao Nhiên: "Con dâu thỉnh an mẫu thân, đoạn đường này mẫu thân vẫn an ổn chứ ạ?"



Đây chính là uy thế tuyệt đối của bối phận, nếu như Cao Nhiên xuất cung trước, bất luận như thế nào nàng ta cũng phải đứng trong gió rét xin đợi Lâm Vị Hi. Thế nhưng là tương phản, Lâm Vị Hi cũng không cần chờ Cao Nhiên, thậm chí việc đầu tiên sau khi Cao Nhiên ra ngoài là phải tới vấn an Lâm Vị Hi, ân cần hỏi thăm mẹ chồng xong, mới có thể lên xe ngựa nghỉ ngơi sưởi ấm.



Nghe giọng nói Cao Nhiên có chút khàn khàn, hôm nay thời tiết thật sự rất lạnh. Lâm Vị Hi vẫn ôm lò sưởi tay như cũ, miễn cưỡng trả lời một câu: "Uhm. Đoạn đường này thế tử phi đi cũng mệt mỏi, lên xe trước đi."



"Tạ ơn mẫu thân."



Cao Nhiên lên một chiếc xe ngựa khác, một lát sau, xe ngựa chuyển động, đội ngũ xe ngựa của phủ Yến vương chậm rãi chạy về hướng phủ đệ. Lúc hoàng hôn ngày hôm nay, rất nhiều xe ngựa ở cửa hoàng thành, thế nhưng bất kể là người nào, ở thật xa nhìn thấy xe ngựa của phủ Yến vương, lập tức để cho xa phu quay đầu nhường đường.



Rốt cục trở lại vương phủ, cả một ngày hôm nay ai cũng mệt mỏi, Cố Huy Ngạn miễn vợ chồng hai người Cố Trình Diệu hầu hạ, để bọn họ trực tiếp về viện tử của mình nghỉ ngơi.




Lâm Vị Hi có chút giật mình, sinh nhật của nàng đồng thời cũng là một ngày lễ lớn, nên rất nhiều người đều sẽ sơ sót, thường xuyên vào tết Nguyên Tiêu người trong nhà tận lực nhắc nhở, bọn hắn mới hơi giật mình nhớ tới: "Đúng rồi, sinh nhật của ngươi vào ngày mười lăm tháng giêng."



Cho nên Yến vương đột nhiên nhắc đến chuyện này, Lâm Vị Hi vô cùng kinh ngạc. Hình như nàng cũng không ở trước mặt Cố Huy Ngạn nói đến sinh nhật của mình, chỉ có một lần duy nhất, vẫn là vào tháng ba năm ngoái đi bái phỏng đại trưởng công chúa Thọ Khang, lúc nói chuyện thuận miệng nhắc đến việc này.



không nghĩ tới Yến vương cứ như vậy nhớ kỹ.



Lâm Vị Hi lập tức tươi cười rạng rỡ, chuyện vừa rồi cũng không so đo, nàng ngồi xích lại gần Cố Huy Ngạn, nói: "Tạ vương gia. Ta muốn cái gì đều được?"



Cố Huy Ngạn dừng lại một chút: "Nàng nói trước là cái gì đi."



Lâm Vị Hi lập tức không vui: "Chàng vừa mới đều đáp ứng ta."



Vậy liền coi là đáp ứng? Cố Huy Ngạn nhìn đôi mắt sáng ngời của Lâm Vị Hi, vậy mà phát hiện chính mình không có sức chống cự chút nào đối với mỹ nhân kế. Cố Huy Ngạn chỉ có thể lại một lần nữa vi phạm nguyên tắc của mình, nhượng bộ nói: "Tốt, nàng nói cái gì thì chính là cái đó."



Đây quả thực là được kim bài miễn tử, dáng tươi cười của Lâm Vị Hi càng phát ra rạng rỡ, cũng không nói chính mình muốn làm gì, chỉ là ngẩng cằm lên ngồi trở lại vị trí cũ của mình: "Yến vương nhất ngôn cửu đỉnh, không cho đổi ý. Ta phải suy nghĩ thật kỹ một chút."



Mái tóc dài từ bả vai của Lâm Vị Hi uể oải rơi trên chăn gấm đỏ chót, Cố Huy Ngạn cầm lên một sợi vuốt ve trên đầu ngón tay, nhìn nàng cười nói: "đã dùng mỹ nhân kế, còn muốn trước sau vẹn toàn. Nàng được chỗ tốt liền rút lui như này là không hợp lý."



Về phần làm sao để cho hợp lý, vậy thì phải hỏi người đọc thuộc lòng binh pháp là Yến vương.