Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 68 : Nạp thiếp

Ngày đăng: 15:53 30/04/20


Vân Tuệ bị ánh mắt chăm chú của Cố Trình Diệu mà sợ hãi, hai tay bưng trà của nàng ta dần dần bắt đầu run rẩy, ngay tại lúc nàng ta phải quỳ xuống thỉnh tội, đột nhiên Cố Trình Diệu tiếp nhận chén trà trong tay của nàng ta. hắn cũng không uống, mà cầm chén trà trong tay, chậm rãi xoay một vòng: "Vân Tuệ, ngươi đi theo bên cạnh ta mấy năm rồi?"



Vân Tuệ không biết Cố Trình Diệu hỏi cái này làm gì, nàng ta đành phải cẩn thận trả lời: "Từ lúc chín tuổi nô tỳ tới hầu hạ thế tử, cho tới bây giờ đã mười một năm."



"Mười một năm." Cố Trình Diệu chậm rãi lặp lại con số này, trong giọng nói không nghe ra tâm tình gì, "nói cách khác, ngươi năm nay đã hai mươi rồi."



Vân Tuệ cẩn thận xác nhận, trong lòng bắt đầu thấp thỏm không yên, đột nhiên thế tử hỏi cái này làm gì? Chẳng lẽ chê nàng ta lớn tuổi, muốn đuổi ra ngoài hay sao?



Cố Trình Diệu phải nghĩ rất cẩn thận mới có thể nhớ đến chuyện khi đó, Vân Tuệ đến hầu hạ lúc hắn ta mới bảy tuổi. Khi đó mẫu thân Thẩm thị còn khoẻ mạnh, bởi vì đầu năm tổ mẫu chết bệnh, mẫu thân không quen quản lý sự vụ, hạ nhân trong phủ Yến vương loạn thành một đoàn. Thẩm thị lại không có thời gian suốt ngày để ý Cố Trình Diệu, cho nên chỉ có thể cho hắn ta mấy tên nha hoàn. Khi đó lúc đầu chỉ là kế sách tạm thời, Thẩm thị không yên lòng bất kỳ kẻ nào tiếp cận con của bà ta, thế nhưng cứ hầu hạ như vậy, đã thành mười một năm.Luatinh-Cungquanghang.



Vào năm thứ hai sau khi quản lý nội trạch, Thẩm thị bị bệnh mà qua đời. Phủ Yến vương to như vậy lập tức không còn ai, tổ mẫu, Thẩm thị lần lượt qua đời, Yến vương lại quanh năm chinh chiến ở bên ngoài, Cố Trình Diệu được đám người Vân Tuệ chiếu cố lớn lên. Vân Tuệ cùng Bốc ma ma với hắn ta mà nói cũng không phải chỉ là hạ nhân, ở góc độ khác, các nàng còn tiếp nhận ký thác một phần thân tình.



Cho nên Cố Trình Diệu đối với Vân Tuệ cũng không có tình yêu nam nữ, trong lòng hắn ta, cái này căn bản chính là hai chuyện khác nhau. Thế nhưng Vân Tuệ ở bên cạnh hắn ta từ chín tuổi đến hai mươi, những năm tháng tươi đẹp nhất của một nữ tử đều để lại cho hắn ta. Mà lại bởi vì Vân Tuệ là thiếp thân tỳ nữ, ở trong đại gia tộc, loại thị nữ này ngầm thừa nhận là thông phòng. Ngay cả phụ thân, bây giờ tựa hồ cũng chấp nhận chuyện này rồi.



Cố Trình Diệu nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định thử một lần. Nhất định là bởi vì bên người hắn ta không có người, cho nên mới không có cách nào tiêu tan cảm giác với Lâm Vị Hi, chỉ cần bên cạnh hắn ta xuất hiện một nữ nhân mới, loại ý nghĩ này, chắc chắn sẽ không nảy ra.



Cố Trình Diệu buông chén trà xuống, ánh mắt nhìn vào sách vở trước mặt, cũng không nhìn Vân Tuệ: "Bên ngoài ngươi có người thân không?"



Vì sao đột nhiên thế tử lại hỏi tới thân nhân bên ngoài của nàng ta... Vân Tuệ nghĩ đến một khả năng trong đó, trái tim thình thịch nhảy lên: "không có. Cha mẹ nô tỳ mất sớm, lúc nô tỳ sáu tuổi thì huynh tẩu bán đi, về sau cũng chưa từng gặp lại."



Cố Trình Diệu không nói gì, Vân Tuệ cắn cắn môi, bịch một tiếng quỳ trên mặt sàn, cả người dính sát mặt đất: "Mong thế tử thương tiếc, nô tỳ nguyện ý cả một đời lưu bên người thế tử, vĩnh viễn hầu hạ ngài."
Lập tức Vân Tuệ sụt ngã xuống đất, Cao Nhiên thì hoàn toàn ngược lại, vui mừng nhướng mày. Bất kể như thế nào, vào giờ khắc này, Cao Nhiên vẫn rất cảm kích Lâm Vị Hi.



Chờ cho hai nhóm người này lôi lôi kéo kéo đi ra khỏi phòng, cuối cùng bên tai Lâm Vị Hi cũng được thanh tĩnh. Uyển Nguyệt đỡ nàng, hỏi: "Vương phi, thế tử thật sự muốn nạp Vân Tuệ làm thiếp?"



"Ai biết." Lâm Vị Hi hờ hững trả lời một câu, ngay cả lông mày cũng chẳng muốn động: "Đấy là chuyện của bọn hắn, muốn làm gì thì làm, ta cũng lười nghe bọn hắn nói dóc." Luatinh - Cungquanghang.com



Đây là Lâm Vị Hi một câu liền có thể quyết định chuyện này. Vân Tuệ mạo hiểm chạy đến là vì tranh thủ sự ủng hộ của Lâm Vị Hi, mà Cao Nhiên vừa nghe được tin tức liền vội vội vàng vàng đi tới, cũng là vì muốn Lâm Vị Hi tỏ thái độ. Đối với các nàng thì việc này vô cùng quan trọng, nhưng trong lòng Lâm Vị Hi, đến một câu cũng chẳng muốn nghe.



Uyển Nguyệt không khỏi thổn thức, nàng ta nghĩ đến thế tử nhanh như vậy muốn nạp thiếp, xem ra suy nghĩ ban ngày của nàng ta tất cả đều là cả nghĩ. Nhưng chẳng biết tại sao, việc nạp thiếp này của Cố Trình Diệu gần như có chút vội vàng, làm cho Uyển Nguyệt mơ hồ cảm giác được chuyện gì đó.



Sau khi Cao Nhiên trở lại phòng, Vân Tuệ muốn tới kính trà cho nàng ta, lại bị Cao Nhiên lấy lý do chính mình đến tháng ngày, thân thể không thoải mái làm lý do cự tuyệt. Chủ mẫu không nhận chén trà của thiếp thất, vậy thì Vân Tuệ vĩnh viễn danh bất chính, ngôn bất thuận, không có danh phận. Vân Tuệ tức giận vô cùng, hai bọn họ một người là chính thê, một người là đại nha hoàn đứng đầu, cứ như vậy đều ra kỳ chiêu của mình.



Tình trạng này kéo nửa tháng, Vân Tuệ tóc búi cao, nhưng đến cùng là thông phòng hay thiếp thất vẫn không định ra được. Cao Nhiên nhìn hoa lan trước cửa sổ, răng rắc một cây kéo, mặt không thay đổi cắt đi nhánh hoa đẹp nhất kia.



Qua nhiều năm như vậy Cao Nhiên đấu cùng nữ nhân, chưa lần nào chịu thua. Cho dù Cố Trình Diệu có những nữ nhân khác, nhưng chính thê vẫn là lớn nhất, không ai có thể tranh cùng nàng ta được.



Trong ánh mắt Cao Nhiên lóe lên một tia hung ác, nếu như Vân Tuệ đã không thức thời như thế, vậy thì cũng không thể trách nàng ta không để ý tới thể diện.



Muốn làm thiếp thất của Cố Trình Diệu, trước tiên có mệnh sống sót đi đã.