Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 82 : Nhận làm con thừa tự

Ngày đăng: 15:54 30/04/20


"Nhận làm con thừa tự?"



Mấy người ngồi trong phòng nghị sự hai mặt nhìn nhau, trên mặt không ít người lộ vẻ ngoài ý muốn: " Người ta tuyệt tự không con mới cần nhận con thừa tự, rõ ràng thế tử có nhi tử, mặc dù chỉ là con thứ, nhưng đây mới là truyền thừa chân chính của hắn. Nhận làm con thừa tự thì là đạo lý gì?"



"Nếu như Cao Thầm là con trai trưởng, chúng ta cũng không cần vẽ vời thêm chuyện." Trưởng lão đề xuất nhận làm con thừa tự đã sớm nghĩ tới sẽ có người phản đối, cho nên ông ta vô cùng trấn định giải thích, "Cao Thầm chỉ là thứ trưởng tử, nếu như báo tới Tông Nhân phủ thỉnh phong, khó tránh khỏi có người sẽ dùng lý do hắn là con thứ. Những năm này mặc dù công phủ hào hoa xa xỉ, nhưng hậu bối trong triều đều chỉ thường thường, những gì chúng ta có hôm nay đều là dựa vào Yến vương mà thôi. Nhưng tam cô nãi nãi chỉ là con dâu, ở vương phủ quyền nói chuyện không nhiều, cho dù chúng ta dùng chuyện này cầu Yến vương, cũng chưa chắc nàng ta có thể nói chuyện với ngài ấy. Ta trái lo phải nghĩ, cùng hai trưởng lão thương nghị, nghĩ đến không bằng từ trong tộc chọn một đứa bé nhận làm con thừa tự cho thế tử, cứ như vậy thế tử có con trai trưởng, có thể thuận lý thành chương kế thừa tước vị, thứ hai cũng có thể đền bù xoa dịu quan hệ với phủ đại trưởng công chúa Thọ Khang."



Khó có khi nào trưởng lão Cao gia cũng biết nhà mình bây giờ tất cả đều chỉ là cái thùng rỗng, bên ngoài nhìn thì có vẻ rạng rỡ vẻ vang, kỳ thật tiền đồ của hậu bối một người đều không có. Mặc dù còn có người phản đối, nhưng càng nhiều người lâm vào trầm tư hơn. Nhận làm con thừa tự vốn là vì truyền thừa hương hỏa, cũng không phải chỉ có những nhà nào không có nhi tử mới làm, cho nên việc nhận một đứa bé làm con thừa tự cho thế tử anh quốc công, về lễ pháp bên trên cũng còn nghe được.



Nhưng mà nguyên nhân chân chính lại là, để Cao Thầm kế thừa công phủ, bọn họ sẽ không đạt được chỗ tốt gì, ngược lại còn phải gánh chịu nguy hiểm tước vị phủ anh quốc công giáng thành hầu tước. Ngược lại, nếu như từ trong tộc chọn một đứa bé nhận làm con thừa tự... Thế tử anh quốc công không có con trai trưởng, nhưng bọn họ lại có.



Khi chữ lợi đứng lên đầu, thì bất luận cái quy củ gì cũng có thể sắp xếp.



Có thể ngồi ở chỗ này đầu óc ai cũng sẽ không kém, những người Cao gia này trên quan trường biểu hiện thì thường thường, nhưng mà lúc tính toán lợi ích cho mình thì đều rất tinh anh. Bọn họ làm bộ thảo luận hai câu, đem ánh mắt nhìn về phía người duy nhất không nói một lời nào anh quốc công: "anh quốc công, ngài thấy thế nào?"



anh quốc công trầm mặc, ông ta cũng không ngốc, làm sao lại không chọn tôn tử nhà mình, mà đem gia nghiệp to như vậy để lại cho dòng dõi người khác đâu. Mặc dù một khi nhận làm con thừa tự, đứa bé này sẽ không còn bất cứ quan hệ nào với gia đình ban đầu nữa, thế tử anh quốc công cùng Vệ thị mới là song thân phụ mẫu của hắn. nói đi thì thế nhưng nói lại thì huyết thống thân sinh không phải cắt là dứt được, thân sơ xa gần, điều ấy anh quốc công vẫn hiểu rõ.



Nhưng ông ta không chỉ là tổ phụ, mà còn là gia chủ công phủ, tộc trưởng gia tộc Cao thị. Tước vị anh quốc công là ông ta nhận từ trưởng bối, sao ông ta có thể để cho công tước trên tay giáng làm hầu thậm chí bá, sau này ông ta làm gì có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông được đây?



Đến cuối cùng lợi ích của phủ anh quốc công vẫn vượt lên trên tình nghĩa tổ tôn, anh quốc công không phản đối đề nghị nhận làm con thừa tự, mà chỉ nói: "Hai chuyện này cùng nhau thu xếp luôn đi, mấy ngày nữa ta sẽ tự mình đi tới phủ Yến vương một chuyến, thăm dò thái độ của Yến vương, nếu như điện hạ có thể giúp đỡ, việc nhận tước vị của công phủ chúng ta cũng sẽ không có vấn đề. Để phòng ngừa vạn nhất, vậy thì tốt nhất việc nhận làm con thừa tự cũng nên chuẩn bị bắt đầu. Mấy ngày tới, trước từ các chi chọn những hài tử thông minh chăm chỉ ra đi, để bọn hắn tiến vào công phủ cùng Cao Thầm đi học. Dù sao bọn hắn còn nhỏ, chuyện người thừa kế cũng không vội."



Cách xử lý này chiếu cố ý kiến đôi phương, tất cả mọi người đều có thể tiếp nhận, cũng không ai dị nghị. Cũng không lâu lắm, tin tức nhận làm con thừa tự truyền tới hậu viện, lão phu nhân anh quốc công nghe được thì hết sức kinh ngạc: "Nhận làm con thừa tự? rõ ràng có Thầm ca nhi, tại sao còn muốn từ bên ngoài nhận làm con thừa tự?"
"Cả tuổi mụ là mười lăm ạ."



Cao Nhiên hung hăng hút một ngụm khí lạnh, bối cảnh của Cao Khác thích hợp nhận làm con thừa tự vô cùng, hương hỏa nhà bọn hắn rơi vào người chất tử, mà cha mẹ, huynh trưởng đều đã chết. nói cách khác quan hệ của Cao Khác với bản gia vô cùng nhạt nhòa. Sau khi nhận làm con thừa tự có thể chuyên tâm phụng dưỡng Vệ thị cùng thế tử anh quốc công, không cần phải lo lắng chuyện con thừa tự thân cận với cha mẹ ruột của mình. Mà Cao Khác có tài đã gặp qua là không quên được, thiên tư vượt xa Cao Thầm, càng hỏng bét chính là so ra hắn ta còn lớn hơn Cao Thầm.



nói cách khác, chỉ cần nhận Cao Khác làm con thừa tự, bồi dưỡng một hai năm sau, rất nhanh phủ anh quốc công liền có thể thu về báo đáp, mà Cao Thầm thì sao? Bây giờ hắn mới có bảy tuổi.



Ngay cả Cao Nhiên cũng hoảng hốt, nàng ta tính toán đâu ra đấy để thân đệ đệ làm thế tử, nếu như bị người chặn ngang một cước, vậy phải làm sao bây giờ? Với lại, nếu như tương lai quốc công không phải Cao Thầm, vậy thì chuyện của Hàn thị kia, căn bản không thể gạt được.



Cả người Cao Nhiên run lên một lúc lâu, lấy lại tinh thần, nàng ta không khỏi nghiến răng nghiến lợi: "Là ai đề nghị nhận làm con thừa tự? Là ai đề cử Cao Khác?"



Đào ma ma nhìn chung quanh một chút, khom lưng cạnh bên tai Cao Nhiên, nhỏ giọng nói: "Nghe nói là vương phi cùng lão phu nhân nói chuyện, sau đó lão phu nhân nghe ngóng, mới phát hiện ra Cao Khác."



Nếu không thì con cháu chi thứ Cao gia nhiều như thế, Cao Khác còn không có tiếng tăm gì, phụ mẫu đều mất, ai có thể biết hắn là ai.



Cao Nhiên nghe xong thì rất ngoài ý muốn, lại nghiến răng nghiến lợi: "Nàng quản cái nhàn sự này làm cái gì?"



Đào ma ma khẽ vuốt tay, cái này ai mà biết được. Cao Nhiên cắn răng ngồi một hồi, vẫn là nuốt không trôi cơn giận này. Bình thường Lâm Vị Hi ỷ vào chính mình là mẹ chồng mà khắt khe với người khác thì thôi, bây giờ còn tính vươn tay động đến đồ của đệ đệ nàng ta. Quả thực là càn rỡ. Bàn tay Lâm Vị Hi quá dài rồi, không dạy dỗ giáo huấn nàng, có lẽ nàng còn tưởng rằng dưới gầm trời này không ai không sợ nàng.



Ánh mắt Cao Nhiên âm trầm, ra hiệu Đào ma ma đưa lỗ tai tới: "Ma ma, cho người tiết lộ chuyện của Thẩm vương phi với Lâm Vị Hi đi. Tự cho mình là nốt chu sa trong lòng Yến vương sao? thật không ngờ rằng, chính mình mới là đồ thừa."