Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 9 : Trở về

Ngày đăng: 15:52 30/04/20


‘Ngươi cứ yên tâm ở lại Yến vương phủ. Muốn ở bao lâu thì cứ ở bấy lâu.’



Câu nói này giống như vẫn còn lẩn quẩn bên tai Lâm Vị Hi, nàng trố mắt ngây người, chờ sau khi lấy lại tinh thần, vội vàng nói: "không được."



Sắc mặt Cố Huy Ngạn không thay đổi, nhưng sâu trong ánh mắt lại ẩn giấu đi sự tìm tòi không thể gọi tên: "Vì sao?"



Câu hỏi này bảo Lâm Vị Hi biết trả lời như thế nào. Chẳng lẽ nàng lại nói thật ra con trai của ngươi là trượng phu kiếp trước của ta, mà cô con dâu sắp vào cửa của ngươi lại là thứ muội của ta? Lâm Vị Hi đãbị hai người kia đối xử quá thảm hại rồi. Bây giờ nàng đã đổi thân phận, lại còn bảo nàng trở về một lần nữa sao?



Lâm Vị Hi không cần suy nghĩ đã từ chối: "Yến vương, việc này không thích hợp. Ta với phủ Yến vương vốn không thân quen gì. Ta tự dưng ở lại vương phủ như thế thì coi sao được chứ?”? Mà con dâu mới của ngài chẳng mấy chốc sẽ vào cửa, ta là một người ngoài lại ở đó, chẳng phải sẽ làm nàng ta chú ý sao?"



Ánh mắt của Cố Huy Ngạn bình tĩnh nhìn Lâm Vị Hi, cười nhẹ: "Ngươi cứ an tâm ở lại là được. Ta nói có thể chính là có thể Nếu có người lắm miệng, không cần biết là ai, ngươi cứ nói cho ta biết là được."



Câu nói "không cần biết là ai" làm Lâm Vị Hi thấy rùng mình. Yến vương đang ám chỉ Cao Nhiên sao? Cũng đúng thôi, một bé gái mồ côi không cha không mẹ sống nhờ nhà người khác tất nhiên có thêm rất nhiều phiền toái. Chủ mẫu làm sao có thể dễ chịu cho được?Lâm Vị Hi cũng đã làm con dâu, nàng hiểu rõ những khó khan bức bối trong đó. Nhưng nếu như người nói là Yến vương, hắn nói có thể chính là có thể, có phiền phức nữa thì cũng phải nhịn.



Lâm Vị Hi đột nhiên sinh ra cảm khái,, dường như mới mấy ngày trước thôi nàng còn vất vả lo liệu việc trong ngoài ở Yến vương phủ. Đằng trước vẻ vang bao nhiêu thì đằng sau lại vất vả bấy nhiêu, có đôi khi phải cắn nát răng với máu mà nhịn nuốt xuống. Thế mà mới chỉ trong chớp mắt, nàng lại từ người nhọc lòng chăm lo người khác, biến thành người có đặc quyền.



Tạo hóa thật sự rất kỳ diệu, mà tất cả nguyên do của việc này, cũng chỉ là một câu nói của người trước mặt này mà thôi.



Lâm Vị Hi cảm thán một hồi, cuối cùng vẫn lắc đầu: "Yến vương điện hạ, lòng tốt của ngài ta xin nhận. Nhưng ta chỉ muốn có cuộc sống yên tĩnh, không buồn không lo sống qua cả đời này. Cửa lớn của Yến vương phủ quá cao, ta không bước vào nổi."



"Ngươi thấy không hợp? Sao ta lại cảm thấy là ngươi không muốn đến?"



Lâm Vị Hi bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ áp lực. Đây chính là Yến vương. Nói chuyện với hắn không hề cảm thấy hắn có một chút kiêu ngạo nào. hắn luôn cười nhẹ nhàng vô hại, để cho người ta như tắm trong gió xuân ấm áp, tinh thần thoải mái. Thế nhưng chờ khi ngươi giật mình phát hiện, dòng suối cạn nước mình đang lội, lại là biển sâu vô cùng. Bên ngoài thì luôn bình tĩnh, nhưng thật ra là con báo ngủ đông, bất cứ lúc nào cũng có thể nhấc lên muôn nghìn sóng lớn. Lâm Vị Hi bây giờ là người bị dìm xuống nước sâu, vô cùng lạnh lẽo, hết lần này đến lần khác.




Chỉ riêng sự quan tâm đó thôi, thì không phải cố sức tranh đoạt là có thể so sánh. Mặc dù trên lý thuyết đều giống như nhau là đạt được thứ mình muốn.



Yến vương không dừng lại quá lâu ở huyện thành, chờ sau khi chuẩn bị đầy đủ đồ đạc dùng ở trênđường, Yến vương liền hạ lệnh lên đường, đi về phía kinh thành. Dự định ban đầu của Yến vương chỉ là đi một chuyến đến phủ Thuận Đức, sau khi đưa hài cốt của Lâm Dũng nhập thổ, thì cưỡi ngựa đuổi theo đại quân khải hoàn hồi triều. Nhưng trong đội ngũ lại tăng thêm Lâm Vị Hi, kế hoạch đuổi theo quân đội tất nhiên không thực hiện được. Việc Yến vương không có mặt trong đại quân cũng không che giấu được. đã thế, Cố Huy Ngạn dứt khoát viết thư về kinh thành, nói rõ hướng đi của mình, sau đó thì đưa Lâm Vị Hi đi về phía kinh thành.



Đối với Cố Huy Ngạn thì đây là cố gắng đi chậm rồi, nhưng đối với Lâm Vị Hi, người chưa từng đi xa nhà, thân thể còn không tốt lắm mà nói, hành trình như này vẫn là có chút quá sức.



Mấy ngày trước Lâm Vị Hi còn có thể chịu đựng được, sau đó tại một dịch trạm, Lâm Vị Hi cuối cùng không chịu được nữa, khi màn đêm buông xuống thì bị sốt cao, mê man không dậy nổi.



Bởi vì Lâm Vị Hi sinh bệnh trên đường, đoàn người Yến vương bị trì hoãn khá lâu. Chờ bọn hắn trở lại kinh thành, đã là tháng ba rồi.



Hôn lễ của Cố Trình Diệu cùng Cao Nhiên, đã qua một tháng.



Lâm Vị Hi ốm yếu tựa ở toa xe bên trên, bên ngoài truyền đến tiếng hạ nhân vấn an: "Lâm cô nương, đã đến phủ Yến vương rồi."



Lâm Vị Hi được nha hoàn nâng đỡ, cẩn thận từng chút đi xuống xe ngựa, lại một lần nữa đứng trước toà phủ đệ rộng lớn hoa lệ này.



Yến vương phủ, nàng đã trở về.



Tác giả có lời muốn nói:



Trước đó đem dòng họ mẫu thân của nữ chính làm lẫn lộn. Mẫu thân nữ chính họ Vệ, không phải họ Thẩm. Ta đã kiểm tra toàn bộ phía trước một lần, đem chỗ viết sai đều thay thế, nếu có bỏ sót xin mọi người chớ trách.