Tà Noãn Sàng Nam Nô

Chương 3 : Đau

Ngày đăng: 04:24 19/04/20


Cận Lăng sơ tẩy xong chưa tới một khắc, cửa phòng đã bị Bi đại tiểu thư Bi Liên, đùng đùng nổi giận một cước sủy khai.



Cận Lăng vò tóc tới đau đầu, hai huynh muội này không thể để hắn nghĩ ngơi một chút được sao?



“Tiểu tử đáng chết, ngươi nghĩ mình đến đây sung sướng làm khách nhân hả? Tỉnh dậy rời giường còn trễ hơn đại tiểu thư ta đây, cái tính cao ngạo của ngươi thật là lớn a”



Bi Liên mắng người không chỉnh lí.



“Xem ra Bi đại tiểu thư ngươi…..”



Cận Lăng mỉm cười.



“Ta thế nào? Nói ngay, bằng không ta lột da ngươi!”



”Còn thiếu chút giáo dưỡng!”



Cận Lăng vẫn mỉm cười.



” Ngươi!” Bi Liên giận đến phát run” Ngươi tiện phôi!”



Nói xong, một tay Bi Liên liền hướng mặt Cận Lăng đánh.



Cận Lăng cũng không trốn tránh ương ngạnh tiếp một chưởng. Khóe miệng tràn ra vài giọt máu tươi.



“ Ngươi, tiện nam nhânnày, xem ta trừng phạt ngươi thế nào!”



” Người đâu đến đây!” Bi Liên hạ lệnh” Đem hắn ra mỏ đá!”



”Dạ, tiểu thư” Binh lính nhận lệnh.



Cận Lăng cố nén đau đớn từ tối qua lưu lại, tận lực mới nghiêng nghiêng đảo đảo đến được mỏ đá.



Cận Lăng lần nữa cười khổ, phải đi lại thế này, chỉ sợ miệng vết thương…



” Ngươi thật đúng là vô dụng! Vài bước cũng không đi nổi! Lát nữa chẳng phải càng không làm được?”



” Ngươi muốn thế nào? Đừng ngại, cứ nói thẳng đi” Cận Lăng lạnh lùng.



“Ta cũng không bắt ngươi làm gì nhiều, chỉ cần đem mấy ” hòn đá nhỏ” này từ đây tới đó là được”



Quả thật độc nhất vẫn là lòng dạ nữ nhân, thạch khối kia mà cũng có thể gọi là “nhỏ”sao? Đống đá này cao cũng cỡ một ngọn tiểu sơn, mỗi khối ít nhất khoảng bảy, tám mươi cân.



”Như vậy là được sao?” Cận Lăng cười lạnh.



” Ngươi trước tiên dọn xong hãy nói”



Bi Liên hét lớn Cận Lăng cúi thắt lưng ê buốt triền miên, thử xê dịch một tảng đá, ai ngờ, vừa dùng chút sức, nơi riêng tư liền truyền đến đau đớn như bị xé rách, làm hắn chảy ròng ròng mồ hôi lạnh.



“Nhanh một chút, rề rà thế làm gì?”



Chẳng ngờ được Bi Liên vừa mở lời, roi liền rơi trên người Cận Lăng.



” Ngươi!” Cận Lăng trừng mắt nhìn Bi Liên.


Thanh âm nhận lỗi vừa nhỏ vừa bất thường khiến thân người trên giường chấn động, lệ trên đôi mắt mơ hồ của Cận Lăng bắt đầu vô thanh rơi xuống.



“Lăng! Đừng khóc!” Bi Mạt đau lòng ôm Cận Lăng.



“Không….. Ngươi đừng chạm vào ta!”



Âm thanh sợ hãi của Cận Lăng đâm vào tâm can Bi Mạt.



”Được, ta không chạm vào ngươi, nhưng ít ra cũng để giúp ngươi một chút”



Bi Mạt ôm lấy Cận Lăng, giúp hắn trút y phục, nhẹ nhàng bế hắn tiến vào dục thất, đặt hắn ngâm mình trong nước.



“Ngô, đau quá!”



Toàn thân Cận Lăng đều là thương tích, đụng tới nước khó tránh động phải thương khẩu hiển nhiên sẽ rất đau.



”Đau lắm sao? Thật xin lỗi bảo bối” Bi Mạt xót xa nói”Ngoan, tẩy xong ta liền giúp ngươi chữa thương”



Nhìn thấy hành động ôn nhu của Bi Mạt, Cận Lăng thương tâm nghĩ ‘ vì cái gì lúc thì đối ta tàn nhẫn, lúc lại đối ta dịu dàng đến như vậy?’



‘’Khá hơn chút nào chưa bảo bối?” Câu hỏi của Bi Mạt chỉ đổi lấy một mảnh tĩnh mịt.



Y liền tay thay Cận Lăng tẩy trừ thân thể, vỗ về thương ngân trên da thịt, dục vọng của Bi Mạt lại bất tuân dấy lên.



‘Không được, đây không phải lúc suy nghĩ lung tung như thế’



Bi Mạt lắc đầu muốn đem dục niệm loại bỏ, nhưng tay vẫn không tự giác chạm phải cấm địa của Cận Lăng.



Cận Lăng vốn không nhúc nhích bỗng nhiên có phản ứng, sợ hãi giãy dụa.



“Đừng chạm vào ta………”



” Ngoan, để ta giúp ngươi lấy thứ trong đó ra, như vậy sẽ dễ chịu hơn một chút.”



Dứt lời, không để ý Cận Lăng phản đối, ngón tay Bi Mạt luồn vào trong cấm địa Cận Lăng giảo động.



“Ngô………………….Không ……………” Cận Lăng vô lực rên rỉ.



‘’Bảo bối, nhanh thôi” Bi Mạt đầu lấm tấm mồ hôi cố nén trụ dục hỏa. “Đừng lộn xộn, không ngươi tự gánh lấy hậu quả”



Thanh âm khàn khàn của Bi Mạt nói lên tất cả, cái loại âm thanh này làm Cận Lăng không dám tái loạn động.



Tựa hồ trôi qua một thế kỉ, loại khổ hình này cuối cùng kết thúc, Bi Mạt ôm Cận Lăng từ trong dục dũng đi ra, ôn nhu giúp hắn lau khô những giọt nước trên người rồi mặc y phục.



Sau khi đem Cận Lăng đặt lên giường thay hắn thượng dược đắp chăn, Bi Mạt liền ly khai.



Cận Lăng vì quá mệt mỏi, không suy nghĩ gì nhiều chốc lát sau thì chìm vào giấc ngủ.



Bi Mạt về tới phòng, vọt ngay vào trong nước lạnh, nhưng chỉ cần nhớ đến vẻ mặt Cận Lăng, lập tức dục hỏa đốt người.



“Không được!”



Bi Mạt xối một chậu nước lạnh từ trên xuống dưới, muốn mượn việc này diệt đi cảm xúc kì dị……