Tà Noãn Sàng Nam Nô
Chương 6 : Tỉnh
Ngày đăng: 04:24 19/04/20
” Hảo, hảo hài tử”
Tôn bà bà lấy bàn tay run rẩy vuốt tóc Bi Mạt.
” Ân ân oán oán trước kia căn bản không liên quan đến Cận thiếu gia, mà phụ thân hắn từ trước tới nay làm quan thanh liêm chắc chắn cũng không phải đầu sỏ mưu hại ca ngươi. Cận thiếu gia đã hai lần cứu Liên nhi, thứ ân oán này, để cho nó qua đi”
Mặt Bi Mạt tựa vào lòng Tôn bà bà, cảm giác giống như mẫu thân, khẽ gật đầu.
******************
Ban đêm, cả Bi Ma Sơn Trang đều chìm trong giấc ngủ, Bi Mạt đứng bên Cận Lăng, song nhãn vẫn nghìn năm băng lãnh đã thay đổi, sự ôn nhu đến dọa người xâm chiếm lên ánh mắt.
Cận Lăng trên giường dường như cảm giác được cái nhìn cực nóng kia, thân mình tự dưng cũng nóng lên, khẽ lay động trong chăn.
” Ngô ……………. Không……. Đừng, đau, Bi Mạt ……..”
Ác mộng luôn luôn quấn lấy Cận Lăng.
Lời nói mê ngủ của Cận Lăng làm cho hai hàng lông mày Bi Mạt cau lại, Bi Mạt cúi xuống, hôn đôi môi mị hoặc của hắn.
“Bảo bối, ta sẽ không thả ngươi đâu!”
Bi Mạt hướng Cận Lăng ngủ say phát thệ.
Tảng sáng ngày thứ hai, Cận Lăng rời giường sơ tẩy, khó hiểu khi thấy cái bóng trong gương đồng của mình. Thật sự là quái lạ, làm thế nào môi hắn lại bị muỗi đốt? Sưng đỏ thế kia…
Đích xác là bị một con “Muỗi bự” cắn, bất quá Cận Lăng đáng thương không biết thế thôi.
” Cận thiếu gia, ngươi thức dậy rồi”
Tôn bà bà đẩy cửa vào trên tay bưng bữa sáng.
” Tôn bà bà, thật ngại quá, cứ phiền ngươi đưa điểm tâm tới!”
Cận Lăng nhìn thấy, nhiệt tình nghênh tiếp.
” Không việc gì! Mấy ngày nay ngươi giúp ta làm hết mọi chuyện, nếu không hoạt động một chút, thân già này xương cốt sẽ mục hết”
” Vậy sao?”
Cận Lăng ngượng ngùng cười.
” Khục khục…………”
Tôn bà bà tằng hắng vào đề.
” Ngươi thắng, hôm nay ta tạm thời buông tha ngươi”
Bi Mạt nói xong đem ánh nến bốn phía thổi tắt, ôm Cận Lăng tới trên giường, đắp chăn cho hắn, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất cởi bỏ ngoại y tiến vào ổ chăn mang theo hơi thở ấm áp của Cận Lăng.
Cận Lăng ngơ ngơ ngác ngác nhìn Bi Mạt gắt gao ôm hắn, tại sao? Đêm nay y đặc biệt ôn nhu?
Cận Lăng không kịp nghĩ nhiều vì đột ngột phát hiện thân thể chính mình cùng Bi Mạt dán chặt vào nhau.
Không khí thân mật làm cho hắn rất không quen, cẩn thận dịch ra một chút, rời xa hơi thở nặng nề cùng thể nhiệt cực nóng của Bi Mạt.
” Bảo bối, ngươi không muốn ngủ phải không? Chúng ta dậy tiếp tục chuyện vừa rồi?”
Bi Mạt thình lình lên tiếng, vừa đem dục vọng sớm đã thẳng cứng của mình áp dưới bụng Cận Lăng.
Cảm nhận được xúc cảm ngượng ngùng, Cận Lăng hồng thấu cả mặt.
” Ngươi thật sự là…… Ngươi”
“Im miệng! Nếu ngươi nói thêm một câu nữa ta thật sự nhịn không được!”
Tiếng nói Bi Mạt rõ khàn, chứng tỏ tình trạng hiện giờ của y, nhưng y cho tới bây giờ chưa từng thảm hại như vậy.
Cận Lăng lập tức nhắm hai mắt, cái ôm ấp thực an tâm thực ấm áp……..
Một lát sau Cận Lăng lén lút hé mở đôi mi ai ngờ đụng ngay ánh mắt màu tím đạm mang theo dục vọng thâm trầm liền sợ tới mức lập tức nhắm lại song nhãn.
Nhưng là mảnh màu tím đạm thâm thúy kia thật sự đẹp quá! Màu sắc trên thế giới đều bị nó lấn át….
” Ngươi thật ngốc nghếch quá!”
Bi Mạt lưu luyến hôn lên mái tóc gối lên ngực mình, hơi thở đều đều nói cho y biết Lăng đã ngủ say.
Bi Mạt khổ não nhìn cái thứ ở nửa người dưới mình vẫn cương ngạnh dương cao, không khỏi cười khổ. Xem ra đêm nay y sẽ hiểu được thế nào là ” Xót ruột”.
Sáng sớm hôm sau, Cận Lăng vừa trải qua một giấc ngủ ngon từ từ tỉnh dậy, thở sâu một hơi thỏa mãn, đã lâu rồi không được ngủ thoải mái như vậy.
Thế nhưng, hình như luôn có cái gì làm hắn cảm thấy là lạ, Cận Lăng ngẩng đầu một cái.
” Lăng, chào buổi sáng!”
Môi Bi Mạt khiêu lên một cái hình như là mỉm cười.
Cận Lăng bất động, sau đó hét to một tiếng ngã xuống giường.