Tà Nữ Và Yêu Vương
Chương 26 :
Ngày đăng: 00:28 21/04/20
Trên chiếc giường rộng rãi là một đôi nam nữ chung chăn gối. Tuy nhiên, phía giữa hai người còn là một chiếc chăn lớn ngăn cách Huyết Tử bên trong với Trịnh Phi Vũ nằm ngoài.
Lúc đầu, cả hai đều hồi hộp nằm thẳng đơ nhìn chằm chằm phía trên bởi không khí thập phần ái muội.
- Huyết Tử!
Trịnh Phi Vũ trầm giọng đánh tiếng.
- Ừ!
- Nàng có nghe thấy tiếng động gì không?
Huyết Tử ngạc nhiên im lặng dỏng tai nghe một lúc rồi trả lời.
- Không!
- Thật sự không nghe thấy gì sao?
Trịnh Phi Vũ nghiêng người nhìn nàng hỏi lại.
- Ừ!
Thấy nàng khẳng định hắn mới nhẹ thở hắt ra một hơi.
- Ngươi nghe thấy gì?
- À... không!
Huyết Tử nghe vậy thì ngạc nhiên nhìn hắn, xem rốt cuộc tên này rốt cuộc lại giở chứng gì. Hắn bắt gặp ánh mắt dò xét của nàng thì tươi cười giã lả, đưa tay giúp nàng chỉnh lại góc chăn.
- Nàng yên tâm ngủ đi, ta không phải loại tiểu nhân nhân cơ hội giở trò đâu!
- Vì thế nên ta mới không yên tâm!
Trên đầu Trịnh Phi Vũ cơ hồ muốn bốc khói. Nàng kia là hiếm có một lần cùng hắn nói đùa nhưng sao hắn có cảm giác bị chém sau lưng vậy!
- Ý nàng là gì?
- Tiểu nhân dễ đối phó, “đại nhân” khó đề phòng!
Huyết Tử mặt không biến đổi mấp máy môi.
- Trịnh Phi Vũ đã giúp xả hận Lâm gia mà không vui sao?
Tiếng đàn bỗng dưng im bặt, Đinh Nhân Sâm hướng Huyết Tử lên tiếng. Nhưng nàng chỉ lặng im không trả lời.
- Theo ta nghĩ việc này không chỉ dừng lại ở đó, sau này nhà họ Lâm sẽ còn bị hắn làm cho điêu đứng nhiều!
- Ta thích tiếng đàn của ngươi!
Huyết Tử bất ngờ đưa lời khen.
- Chân nàng bị thương?
- Ta muốn nghe ngươi tấu đàn!
- Kẻ nào?
Cứ ông nói gà bà nói vịt một hồi, Huyết Tử là người không chịu nổi đành ngậm miệng. Nàng trước nay trong vấn đề đôi co ngôn ngữ đều chưa khi nào thắng.
- Hiện nàng là vương phi của Trịnh Phi Vũ, người của Lâm gia ngu ngốc cỡ nào cũng không dám động đến. Lẽ nào, là tên Tam vương gia kia?
- Không đến nỗi chịu thiệt!
Huyết Tử thờ ơ trả lời.
- Thế nào là không chịu thiệt?
Đinh Nhâm Sâm vẫn muốn truy đến cùng.
- Đinh Nhâm Sâm!
- Ta đây!
- Ta nấu cơm cho ngươi ăn!
Huyết Tử tung ra chiêu bài cuối cùng với kẻ lắm lời trước mặt, dù đã cũ nhưng lần nào cũng thành công.
Kẻ kia quả nhiên mắt sáng rỡ:
- Thật sao? Tốt quá, vậy chúng ta mau đi thôi!