Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

Chương 326 : Đêm khuya xử trảm, Thiếu khanh không sợ quỷ thần

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Trước Thạch Phường trấn, tụ đầy bá tánh.



Vô số cây đuốc chiếu rọi xuống, Thanh Mặc Nhan nắm tay Như Tiểu Lam bước xuống xe ngựa.



Ngô tướng quân dẫn theo thuộc hạ của hắn dọn ra một con đường, để Thanh Mặc Nhan bọn họ đi qua.



"Nguyên lai đây mới là Minh Duyệt quận chúa chân chính..."



"Lúc trước không phải nói nàng bị người Hồng trại bắt đi sao?"



"Chẳng lẽ là được cứu về rồi?" Không biết là ai nói thầm một câu.



"Ngươi ngốc a, nếu nàng thật sự bị người Hồng trại bắt đi, nàng còn dám lộ diện ở đây sao?"



"Chẳng lẽ các ngươi không biết phu quân tương lai của Minh Duyệt quận chúa là ai sao?" Trong đám người không biết là ai nói một câu: "Hắn chính là Đại lý tự Thiếu khanh, Hoàng thượng ban cho hôn sự, hắn sao có thể để quận chúa bị người Hồng trại bắt đi!"



"Nói cũng đúng..."



"Kia nữ tử lúc trước bị Hồng trại bắt đi, chẳng lẽ thật sự là tiểu thư Thái phủ?"



"Này còn không phải sao, nghe nói là tiểu muội Thái công tử, Thái tam công tử vì muốn lấy lòng Thiếu khanh đại nhân, cố ý đưa muội muội của mình ra."



Thái Nghĩa Minh đứng ở một bên, những lời này hắn nghe được rõ rành mạch.



Tuy nói lúc trước hắn cùng Thái Tư Thành xảy ra tranh chấp, bất quá vẫn còn giữ chút tình cảm huynh đệ ở bên trong, hiện tại nghe những người này bàn tán, nguyên lai hắn chỉ tin ba phần, hiện giờ đã tin đến bảy phần.



Sắc mặt Thái Tư Thành cũng khó coi, một hồi xanh một hồi hồng.



Hắn muốn nịnh bợ Thanh Mặc Nhan không sai, nhưng mà lại không muốn để cho ai ai cũng biết.



Nếu như vậy, cho dù hắn có được Thanh Mặc Nhan coi trọng, nhưng sẽ khó sống ở Thái phủ hơn.



Thái Vân Nhi chính là nữ nhi được sủng ái nhất trong nhà, hắn bị người ngoài đội lên đầu cái mũ ăn cây táo, rào cây sung, người trong nhà sao có thể bỏ qua cho hắn.



Làm không tốt còn sẽ bị trưởng bối trong gia tộc chất vấn.



Thái Tư Thành càng nghĩ càng thấy sợ, nhìn trộm Thanh Mặc Nhan, hắn cảm thấy việc này vẫn nên đi cầu Thiếu khanh đại nhân.
Thanh Mặc Nhan nhìn trại chủ Hồng trại bị treo trên giá gỗ, lúc này mới lôi kéo Như Tiểu Lam trở về xe ngựa.



"Đi phủ quận chúa." Thanh Mặc Nhan phân phó Huyền Ngọc.



Như Tiểu Lam hưng phấn hai mắt phát sáng.



Huyền Ngọc dẫn người che chở xe ngựa, còn có một trăm kỵ binh thủ hạ của Ngô tướng quân. Cùng đi đến phủ quận chúa.



Vừa đến cửa Như Tiểu Lam liền nhìn đến ngây người.



Nơi này cùng với nơi ở của nàng ở hiện đại quả thực là giống nhau như đúc!



Chẳng qua kiến trúc trước mắt này là vừa xây dựng xong, còn nơi ở của nàng cùng ông nội ở hiện đại kia thì đã trải qua quá nhiều năm. Không ít chỗ đã sụp xuống, nhìn không ra bộ dáng ban đầu.



Như Tiểu Lam tránh thoát khỏi tay Thanh Mặc Nhan, nâng góc váy chạy loạn xung quanh



Thanh Mặc Nhan để Huyền Ngọc cùng Ngô tướng quân đi an bài cho bốn ngàn kỵ binh.



Nhiều người như thế không có khả năng tất cả đều ở trong phủ quận chúa. Dù cho nơi này có lớn, hắn cũng không muốn để cho nơi nơi trong này đều là "người ngoài".



Huyền Ngọc đã quen an bài những chuyện như thế này, rất nhanh liền lĩnh mệnh đi làm. Chỉ để lại hơn một trăm kỵ binh bảo hộ phủ quận chúa, còn lại đều được sắp xếp đóng doanh ở bên ngoài, chờ đến hừng đông sẽ an bài tiếp.



Như Tiểu Lam chạy tới chạy lui, hận không thể xem hết từng phòng, nhưng mà phủ lớn như vậy, sao có thể xem hết ngay được.



"Chàng mau đến xem, đây là phòng của ta!" Như Tiểu Lam hưng phấn lôi kéo Thanh Mặc Nhan đến xem phòng của nàng.



Ở hiện đại, nàng chính là ở phòng này.



Nhưng mà, sau khi Thanh Mặc Nhan nhìn thấy phòng này, sắc mặt lại xanh mét.



Nơi này cư nhiên là sương phòng phía Tây.



"Đây không phải phòng ở của nàng." Thanh Mặc Nhan lôi kéo nàng đến thẳng chính phòng.



Bây giờ nàng mới chính thức trở thành chủ nhân nơi này.