Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 1882 : Nữ tử yêu nghiệt bài danh thứ ba 2

Ngày đăng: 19:14 19/04/20


Đế giày đánh thật mạnh vào sau gáy của Lý Tinh rồi chậm rãi rơi xuống mặt đất, lúc rơi xuống đất máu còn bắn ra tung tóe.



Lý Tinh chính là một ví dụ của vui quá hóa buồn.



"Mẹ kiếp lão làm thuê nhà ngươi, ngươi con mẹ nó không muốn sống thì cũng không cần kéo theo lão tử, lão tử còn chưa ôm mỹ nhân đủ, không muốn chết với ngươi đâu." Tôn Lập hùng hổ chạy tới, lúc đi ngang qua Lý Tinh thuận tiện vươn chân ra hung hăng đá một cái, Lý tinh lập tức bay ngược ra sau ngã vào trong góc, máu tươi trong miệng phun ra không ngừng.



Một đá kia của Tôn Lập dùng hết sức lực, cho dù không chết cũng sẽ trở thành tàn phế cấp độ ba.



"Xin hỏi vị đại nhân này, lệnh bài kia của ngài có thể cho ta nhìn một chút được không?" Tôn Lập cười tủm tỉm nói, thậm chí vẻ mặt có hơi cẩn thận, làm cho người không biết tình hình đều trợn tròn mắt.



Xoa gáy, Đại Hùng sững sờ chớp mắt, nhưng vẫn lấy ra tấm lệnh bài màu trắng kia.



"Đây... Thật sự là lệnh bài của trưởng lão vinh dự, không biết vị đại nhân này, lệnh bài kia..." Nhận lệnh bài, cẩn thận đoán mò nửa ngày, xác định lệnh bài là thật rồi mới trả lại lệnh bài cho Đại Hùng.



"Đây là tiểu thư của chúng ta để cho ta cầm đến, bây giờ nàng muốn đi tắm máu Dong Binh Đoàn Địa Ngục."



Trong lòng Đại Hùng không hiểu, rốt cuộc tiểu thư đưa lệnh bài cho mình là cái gì? Vì sao hội trưởng công hội luyện dược vừa trông thấy lệnh bài này lại tôn kính như thế?



Lắc đầu, Đại Hùng bỏ qua nghi ngờ trong đầu, tính tình của hắn là như thế, không nghĩ ra thì không muốn nghĩ nữa.



Khẽ nhíu mày, Tôn Lập như đã rõ cái gì, xoay người, nói: "Tất cả thành viên trong công hội luyện dược tập hợp lại, đi đến Dong Binh Đoàn Địa Ngục với ta."



Lúc hai hàng người ngựa xông về phía Dong Binh Đoàn Địa Ngục, thì trong Dong Binh Đoàn Địa Ngục cũng không yên tĩnh như ngày trước.



Trong phòng, hai người ôm nhau ngủ, trong đó một nữ tử hơi nghiêng đầu, mái tóc che một bên khuôn mặt, loáng thoáng có thể nhìn thấy làn da nõn nà của nữ tử xuyên qua khe hở sợi tóc.



Nam nhân ôm nữ tử có khuôn mặt thô kệch, râu ria đầy cằm, hai tay cường tráng ôm nữ tử ở trong lòng, có lẽ là đang mơ mộng đẹp nên nam nhân há miệng, khóe miệng chảy ra một ít nước.



Nhíu mày, nữ tử mở mắt nhìn nam nhân đang ôm mình, trong mắt hiện ra một chút chán ghét.




"Ta muốn đi tìm sư phụ, hỏi ông về tin tức của Mộc Linh." Khẽ thở dài, nàng nâng mắt nhìn trời, chỉ có thu phục Mộc Linh nàng mới có thể nắm chắc giúp Mộ Dung Thanh Nguyệt đột phá Linh Quân.



"Đúng rồi, Kim Long của ngươi đến ngũ giai cửu cấp phải không? Ngươi giúp ta đi sưu tập chút dược liệu, ta giúp nó đột phá đến lục giai." Như nhớ tới cái gì đó, Hạ Như Phong thu ánh mắt lại, nở nụ cười với Dạ Thiên Tà.



Nụ cười của nàng tuyệt mỹ làm cho các nam đệ tử bên cạnh đều choáng váng, sau đó ghen tị trừng mắt nhìn Dạ Thiên Tà bên cạnh nàng. Thật hy vọng nam nhân đứng ở bên cạnh nàng là mình vậy.



Do Dạ Thiên Tà thi triển kết giới ở xung quanh, vì vậy lời nói của hai người không bị người khác nghe thấy.



Hơi cười, trường bào tinh xảo màu tím ở trong gió bay nhè nhẹ, mang cho hắn một hơi thở tôn quý tà mị. Dạ Thiên Tà mở miệng, giọng nói như một cơn gió mềm nhẹ từ bên tai khẽ lướt qua.



"Được, với ngươi thì ta sẽ không khách khí."



Lời nói quen thuộc như thế làm cho Hạ Như Phong sửng sốt, ngẩng đầu lên, trông thấy mắt tím tà khí của nam tử, lòng của nàng run lên, có lẽ bắt đầu từ rất lâu trước đây, nam nhân này đã là bằng hữu chân chính của Hạ Như Phong nàng.



"Biểu tỷ, chính là nàng, chính nàng đã ăn hiếp còn đoạt đi Kim Sí Đại Bằng của ta."



Giọng nói yếu ớt từ phía trước truyền đến, Hạ Như Phong nhíu mày, nâng mắt nhìn lên, đã thấy một nữ tử áo hồng nhạt đi về phía nàng, nữ tử áo hồng nhạt kia đúng là Thượng Quan Chỉ Nhược đã gặp phải ở Huyết Linh Giới.



Bên cạnh nàng ta là nữ tử mặc y phục màu trắng, nếu như bỏ qua ánh mắt ngạo mạn của nàng thì sẽ là một đóa Bạch liên đầy hơi thở trong sáng, đáng tiếc, ngạo mạn kia đã phá hủy đi phần khí chất này.



"Nữ tử yêu nghiệt bài danh thứ ba, lại là nàng?"



"Sao nàng có thể xuất hiện ở đây."



Khinh thường nghị luận bên cạnh, Thượng Quan Tình trực tiếp đi đến bên cạnh Hạ Như Phong, ánh mắt của nàng như là coi thường thiên hạ, dường như trong thiên hạ chỉ có ta là độc nhất, chỉ có nàng mới là người xuất sắc nhất.



"Ngươi đã bắt nạt biểu muội của ta? Tốt lắm, biểu muội của Thượng Quan Tình ta sao phế vật gì cũng đều có thể bắt nạt? Bây giờ, ta sẽ quyết đấu với ngươi, nếu không người khác lại cho rằng, ngay cả phế vật cũng đều dám ăn hiếp người của Thượng Quan Tình ta."