Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 1812 : Không biết đã đột phá như thế nào 2

Ngày đăng: 19:14 19/04/20


Vì triệu hồi thú, ngay cả biểu muội của nữ tử yêu nghiệt kia cũng dám đắc tội, hơn nữa, nàng rõ ràng muốn giết nàng ta như vậy, nhưng bởi vì triệu hồi thú phi hành bị thương, nên mới buông tha đuổi giết. Cổ Phi không khỏi bội phục thiếu nữ này, có lẽ là thiếu nữ như vậy, nên mới có thể được rất nhiều bằng hữu đối xử thật lòng.



Đại Bằng cũng rõ, Hạ Như Phong là vì nó bị thương nên không đành lòng nó mệt nhọc mới không đuổi giết, vì vậy, ánh mắt của nó nhìn về phía Hạ Như Phong càng thêm chân thành tôn kính. Đoán chừng lần sau Hạ Như Phong muốn nó lấy thú tinh ra, thì nó cũng sẽ không chút do dự lấy thú tinh của mình ra.



Đương nhiên, loại chuyện này, Hạ Như Phong không thể làm được.



"Cô lỗ." Lại dùng đỉnh đầu đẩy Hạ Như Phong, Đại Bằng nhìn chằm chằm vào vết roi đầy trên thân Kim Sí Đại Bằng, ánh sáng trong mắt nó mang theo một tia cầu khẩn.



Hạ Như Phong sững sờ, trong mắt đầy vẻ nghi ngờ, ngay lúc này, giọng nói của Cổ Phi vang lên ở bên cạnh: "A, đây không phải là triệu hồi thú của Thượng Quan Chỉ Nhược sao? Xem ra, nó lại bị Thượng Quan Chỉ Nhược ngược đãi."



"Cổ huynh, có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra không?"



"Thật ra chuyện này cũng không phải là bí mật gì, Thượng Quan Chỉ Nhược, còn có yêu nghiệt Thượng Quan Tình bài danh thứ ba kia, trong mắt đôi biểu tỷ muội này, thì triệu hồi thú chỉ xứng làm công cụ có thể mang đến ích lợi cho các nàng, không xứng trở thành bằng hữu, chỉ cần triệu hồi thú không hoàn thành tốt nhiệm vụ của các nàng, chuyện tay đấm chân đá là bình thường, nếu như lúc tâm trạng không tốt thì triệu hồi thú cũng là nơi để trút giận."



Lúc nói lời này, trong mắt Cổ Phi hiện lên lạnh lẽo, cũng nhờ việc này mà hắn trông thấy biểu tỷ muội Thượng Quan thì rất khó chịu.



"Cô lỗ..." Như nhớ tới những cuộc sống đó, ánh mắt của Kim Sí Đại Bằng tối sầm lại, cúi đầu xuống, phát ra tiếng kêu khe khẽ.



"Ngươi muốn để ta khế ước với nó?" Hạ Như Phong nhìn về phía Đại Bằng bên cạnh chân, sau khi nó gật đầu, rồi mới đưa ánh mắt nhìn về phía Kim Sí Đại Bằng, hơi cười nói: "Ngươi có nguyện ý trở thành đồng bạn của ta không?"



Kim Sí Đại Bằng đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhìn về phía Đại Bằng, không biết Đại Bằng trao đổi gì với nó, Kim Sí Đại Bằng kia vội vàng gật đầu như giã tỏi, sợ bỏ lỡ việc này.




"Nếu như ta không đi sao?" Khuôn mặt của Hạ Như Phong cũng lạnh lẽo, hai mắt nheo lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt của nam tử, khóe miệng nở nụ cười lạnh.



Đây được gọi là nàng không tìm phiền toái, phiền toái lại tự tìm đến nàng sao?



"Hừ, trên đời này, còn không ai dám cãi lời bản thiếu chủ, ngươi là người duy nhất." Nam nhân hừ lạnh một tiếng, kiêu căng nhìn thiếu nữ tuyệt sắc trước mặt này.



Hạ Như Phong ngây ngẩn cả người, nàng thật sự ngây ngẩn cả người, trên đời này lại không ai dám cãi lời của hắn? Hắn cũng quá kiêu ngạo, cho rằng mình là ai? Thần linh, hay là con cháu của thần linh sao? Không nhịn được sờ mũi, nói: "Thật xin lỗi, muốn hỏi một câu, ngươi và lão nhân gia thần linh có thể quan hệ gì thế?"



"Thần linh? Thần linh cái gì? Ta nói cho ngươi biết, bản thiếu chủ là người của Lưu Vân Tông, thức thời, thì đi với bản thiếu chủ, yên tâm, bản thiếu chủ sẽ yêu thương ngươi thật tốt."



Hai mắt bỉ ổi đánh giá Hạ Như Phong, tuy khuôn mặt của thiếu nữ này còn có vẻ trẻ con, nhưng nàng đã hiện ra dung mạo khuynh thành, đã làm cho nam nhân cảm thấy tâm can ngứa ngáy khó nhịn, hận không thể lập tức nhào vào thiếu nữ tuyệt sắc như thế ở trên giường, cảm giác kia chắc chắn rất tuyệt diệu.



Khuôn mặt nhỏ nhắn lãnh lẽo, trên gương mặt xinh đẹp của Hạ Như Phong kia lại đầy vẻ tàn ác, ở lúc tay nàng đặt lên trên trường côn, một giọng nói mềm mại sau lưng truyền đến.



"Băng Lão, giúp ta đi giáo huấn mấy tên kia."



"Vâng, đại tiểu thư." Lão giả được gọi là Băng Lão, bước chân chạm một cái trên mặt đất, nhảy vào không trung, nhanh chóng bay đến trước mặt của Hạ Như Phong, mới hạ xuống từ không trung.



Nam nhân nhìn thấy Băng Lão xuất hiện, vể mặt khẽ biến đổi, có thể dừng lại ở không trung trong giây lát thì cũng chỉ có cao thủ Linh Vương, lão giả này, lại là một vị Linh Vương...